Chương 2174:
Ông ta của quá khứ khao khát trở thành thế lực lớn trong thế giới thứ ba.
Có thể đi đến vị trí cao đã rất khó, ông †a chưa bao giờ dám nghĩ mình sẽ có được vị trí thứ nhất.
Nhưng hiện tại, thứ ông ta muốn, không chỉ như vậy…
“Vậy lợi dụng lẫn nhau đi!”
Cát Mê cười lạnh lẽo.
Lúc đó, ở chiến trường Trung Đông.
Ý chí chiến đấu của quân nhà họ Lệ đoàn kết lại, mạnh mẽ chưa từng có, khiến người ta sợ hãi kêu thảm không thôi.
Nhất là việc chiến đấu mấy lần liên tiếp, khiến sĩ khí của bọn họ càng mạnh mất Một trụ cột này còn chưa xây xong, trụ cột kia đã đột ngột mọc lên từ mặt đấu. Không bao lâu nữa, tất cả những nền móng này, đều có thể hoàn thành.
Mà ở bên kia, mười đội trưởng phân đội cẩn thận lựa chọn ra tỉnh anh trong phân đội mình, giao cho bọn anh Cẩu huấn luyện.
Vốn họ nghĩ tất cả mọi người có thể kiên trì đến cùng, không ngờ ngày đầu tiên đã bị đào thải một nửa!
Đến đây Gần như cả người đội trưởng phân đội Sáu đều mất hồn.
Anh ấy tự mình ra trận, nhưng bị hành đến suýt nữa mất nước mà chết, lúc này còn đang nằm trên giường nghỉ ngơi.
“Chỉ có thế này thôi?”
Trên trán đám người anh Cẩu cũng †oàn mồ hôi, nhưng hô hấp lại rất vững vàng, hoàn toàn cách biệt một trời một vực với những chiến sĩ sắp nôn hết ra này.
“Không phái trước đó cậu lớn lối lắm sao, sẽ có thể kiên trì đến cùng?”
“Các cậu như thế này mà muốn trở thành binh sĩ đặc chủng sao? Nằm mơi”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Ba nghìn cái hít đất! Không làm được thì lập tức cút đi!”
“Ai cho cậu nghỉ? Kẻ địch sẽ cho cậu nghỉ sao? Đứng dậy, tiếp tục chạy!”
“Làm được, không làm được thì kéo xuống. Không sao, chẳng qua là bị chê cười thôi mà? Chỉ cần không biết xấu hổ là được!”
Hầu như những lính đánh thuê này đều sắp hộc máu.
Không chỉ phải thừa nhận sự cực hạn của cơ thể, hầu như thể năng và ý chí đều đã hỏng mất, còn phải thừa nhận những lời đau lòng của đám người anh Gẩu.
Chuyện này còn khó chịu hơn cả đau đớn trên cơ thểi “Đàn ông không thể bảo bản thân không làm được, có hiểu không?” Lão ngủ ngồi xổm xuống, nhìn Batis đang lấy tay chống đỡ cơ thể, hít đất.
“Đi”
Ba tí gào thét, cả người nghiêm cẩn, mỗi một tên bào trên cơ thể đều run lên.
“Vào hàng!” Lão Ngũ lại rống to.
WP)Il Ánh mắt Batis đầy cứng rắn, hầu như đã dùng hết sức lực của mình, không để giọng nói của bản thân nhỏ hơn lão Ngũ.
Anh ấy đã tận mắt chứng kiến lợi hại của bọn lão Ngũ kia.
So với bọn họ, bản thân hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.