Chương 2188:
Bọn họ đều hiểu được suy nghĩ của nhau. Dù đều là cáo già, nhưng lúc hợp tác có thể rất ăn ý, song một khi đã trở mặt thành thù, rồi, họ đều sẽ trở nên ngoan độc!
“Yên tâm yên tâm!” Cát Mễ cười bảo: “Chuyện tôi đã đồng ý với anh, tất nhiên sẽ làm được!”
“Còn nữa, đã có tin tức rồi.”
Nghe như thế, đồng tử Phương Ngân co lại.
“Có thông tin của quyền phổ rồi?”
“Ừ, có hai trang quyền phổ trong tay gia tộc lớn của thế giới thứ ba. Tôi có thể khẳng định điều này.”
Cát Mễ gật đầu nói: “Một trang trong đó ở trong tay kim chủ của Jesma, thế lực lớn nhất thế giới thứ ba, gia tộc Rodell”
“Còn trang còn lại?” Ánh mắt Phương Ngân lạnh lùng.
“Còn một tờ nữa, tạm chưa xác định!”
Cát Mê nhìn ánh mắt Phương Ngân, cho là Phương Ngân sẽ bí quá hoá liều, lẻn vào gia tộc Rodel.
“Ngài Phương Ngân, tôi phải nhắc trước anh biết, gia tộc Rodel này không phải bình thường, là thế lực quý tộc mấy trăm năm, sâu không lường được. Với thực lực của cậu, dù có thể lẻn vào trong, cũng không chắc chắn có thể có thể đi ra được.”
“Thậm chí là căn bản cậu còn không tìm được nơi để quyền phổ.” Ông ta không có chút khách sáo nào.
Cao thủ?
Trong các thế lực quý tộc lớn, có mấy ai không phải là cao thủ?
Cũng không biết có bao nhiêu người cường đại.
Nhưng những thế lực lớn này đều im lặng lạ thường, thậm chí không có trình tự nhất định. Trong thế giới thứ ba, thoắt cái không biết những thế lực này đã mạnh đến mức nào rồi!
“Thật sao? Lợi hại thế à?” Vẻ mặt Phương Ngân đầy không để ý.
Anh ta thật sự muốn đến thử. Với anh ta mà nói, đó cũng là phương thức trực tiếp và hữu hiệu nhất.
Nhưng anh ta không ngu.
Một thế lực lớn có thể đứng sừng sững mấy trăm năm, cũng không đơn giản như thế.
“Ha ha, trong lòng ngài Phương Ngân sẽ tự biết.”
Cát Mễ cũng không nhiều lời.
Mà ông ta cũng không cần nhiều lời, lời nên nhắc nhở thì nhắc nhở đã đủ có nghĩa rồi.
Hai bên chỉ là quan hệ hợp tác, ông †a cần cường giả như Phương Ngân này, giúp bản thân làm một chuyện, thì cũng không có nghĩa ông ta sẽ có ý muốn ỷ lại.
Huống chỉ hiện tại tình hình đã dần mở ra hỗn loạn trên chiến trường Trung Đông rồi, cũng là thứ ông ta rất muốn.
Những thứ còn lại, rồi sẽ có biện pháp.
“Tôi đề nghị vẫn dựa theo đề nghị của tôi mà làm đi. Như thế, tôi có thể bảo đảm sẽ lấy được quyền phổ, giao cho ngài Phương Ngân. Nếu ngài Phương Ngân muốn tự quyết định, vậy chính anh hãy tự gánh lấy tất cả trách nhiệm.” Cát Mễ tựa người vào sô pha, vẻ mặt bình tĩnh.
Dù có đối mặt với cao thủ như Phương Ngân, ông ta cũng không nao núng chút nào.