TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 385: Mộng Bạch đột phá

Bọn họ chỉ lo giật mình chân khí ăn mòn của Mộng Bạch, không để ý tu vi của gã. Bốn người điều tra mới biết Mộng Bạch là Võ Sư tam tinh.

Mới vài ngày không gặp, sư phụ vượt một đại cảnh giới. Mấy ngày không gặp, đồ đệ cũng vượt một đại cảnh giới.

Bốn người Tiêu Khinh Vương muốn đập đầu vào tường, tốc độ thăng cấp biến thái như vậy hỏi sao bọn họ sống đây?

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Hiện tại quan trọng nhất là tu luyện Bá Thiên Luyện Thế quyết, nó có thể khai quật tiềm năng thân thể của ngươi trong mức độ lớn nhất. Con đường võ đạo không có cuối, chút xíu thành tích của ngươi còn chưa đủ bước qua cánh cửa.

Tiêu Khinh Vương nghe Lý Vân Tiêu nói, cảm giác tự tôn kèm tự tin bị đả kích lớn.

Tiêu Khinh Vương đổi đề tài:

- Vân thiếu gia, bảy ngày đã qua, có phải ngươi định đi thực hiện ước hẹn với Chu gia?

Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, cười nói:

- Đương nhiên phải đi.

Vẻ mặt Lý Thuần Dương lo lắng trầm giọng nói:

- Ngươi hoàn toàn đắc tội Chu gia, tình huống không chết không ngừng. Trên lôi đài bọn họ sẽ tung đòn sát thủ. Theo ý ta không bằng rời xa Viêm Vũ thành, tìm chỗ nào linh sơn sông lớn tu luyện đi, với thiên phú như ngươi không bao lâu sau có thể trở về tìm bọn họ tính sổ.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Cần gì rắc rối vậy? Chỉ là một đệ tử quý tộc bình thường, chưa đáng lọt vào mắt ta.

Lý Thuần Dương nói:

- Ta lo là dù ngươi thắng cũng không đi được! Chu gia sừng sững mấy ngàn năm trong Hỏa Ô đế quốc, vượt qua bao sóng to gió lớn, làm gì không đối phó được ngươi?

Lý Thuần Dương là tướng lĩnh của Thiên Thủy quốc, e ngại giai tầng quý tộc Hỏa Ô đế quốc đã ăn sâu vào trong máu. Tiêu Khinh Vương cũng vậy, bọn họ không lo Lý Vân Tiêu không thể thắng mà sợ hắn dù thắng cũng không an toàn rút lui được.

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:

- Nếu không thể an toàn rút lui cùng lắm lấy Thanh Loan chiến hạm ra tạc nổ Thượng Dương thành là xong.

- Cái này...

Đám người nghẹn lời, sau cùng cười khổ lắc đầu.

Lý Vân Tiêu cười cười, mặc kệ bọn họ. Lý Vân Tiêu tiến lên một bước, biến mất trong Giới Thần Bi, xuất hiện trong Vô Thượng cung.

Huyền Lôi Kinh Vân Hống luôn canh giữ bên cạnh Côn Ngô thần thụ chợt mở mắt ra, lộ vẻ mừng rỡ. Thân hình Huyền Lôi Kinh Vân Hống dần biến mất, giây sau nó xuất hiện trước mặt Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu cười vuốt lông Huyền Lôi Kinh Vân Hống:

- Không sai, quả nhiên là tạp giao yêu thú, nhanh vậy đã đến đỉnh Vũ Tông. Chờ ta có rảnh tìm ít dược liệu cho ngươi đột phá trói buộc ngũ Hành cảnh, lên trình độ cao hơn.

Dường như súc sinh này nghe hiểu lời Lý Vân Tiêu nói, Huyền Lôi Kinh Vân Hống hưng phấn vặn vẹo cọ người hắn. Trong đám người có lẽ Huyền Lôi Kinh Vân Hống tin phục Lý Vân Tiêu nhất, bản năng yêu thú khiến nó cảm nhận được nhân loại này đáng sợ và cường đại.

Lý Vân Tiêu cười phá lên vỗ đầu Huyền Lôi Kinh Vân Hống:

- Ha ha ha ha ha ha! Bây giờ ngoan chút, lát nữa nhớ oai phong làm ta nở mặt!

Lý Vân Tiêu leo lên Huyền Lôi Kinh Vân Hống bay đi Thượng Dương thành.

Huyền Lôi Kinh Vân Hống bốn chân đạp tia chớp bay nhanh trên bầu trời, rất là đồ sộ.

Trong Giới Thần Bi, linh hồn Lý Vân Tiêu vẫn đang tĩnh tọa tu luyện.

Đoạn Việt đột nhiên xuất hiện nhìn linh hồn Lý Vân Tiêu, hỏi:

- Ngươi thật sự định đi ứng chiến? Nếu ngươi chết thì ai phụ trách giải phong ấn cho ta?

Lý Vân Tiêu không mở mắt ra, hầm hừ nói:

- Nếu ta chết thì ngươi chờ bị phong ấn suốt đời đi!

Đoạn Việt chửi thề:

- Tổ cha nó!

Đoạn Việt lười biếng nói:

- Nếu sắp chết nhớ la một tiếng, ta nhảy ra vác ngươi bỏ chạy.

Đoạn Việt ngập ngừng, bổ sung thêm:

- Nhưng tên biến thái nhà ngươi mạnh đến đâu thì bản thân ta cũng không nhìn thấu được. Một đệ tử quý tộc bình thường, tuy ta chưa thấy mặt nhưng muốn thắng ngươi thì đúng là mơ mộng hão huyền. Mới có mấy ngày ngươi lại tiến giai thêm một tinh, sau này ngươi dám nói với ta mỗi lần tiến giai khó khăn cỡ nào thì ta thề sẽ bóp chết ngươi!

Lý Vân Tiêu híp mắt, mỉm cười nói:

- Đừng nói ta ngươi tích lũy chân khí đủ sức xung phá bình cảnh Vũ Hoàng nhị tinh, tiến vào tam tinh đúng không? Ngươi biết ta dùng bao nhiêu nguyên thạch mới lên Vũ Quân nhị tinh không? Năm ngàn năm trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch dùng hết sạch.

Đoạn Việt giật mình kêu lên:

- Cái gì?

Đoạn Việt tức tối giậm chân:

- Phá của, ngươi đúng là đồ phá của! Hèn chi ta thấy sao linh khí đột nhiên đậm đặc không bình thường.

Lý Vân Tiêu hầm hừ:

- Chiếm lợi còn càu nhàu gì? Nếu không có ta đại công vô tư hiến dâng hết linh khí trong nguyên thạch thì sao ngươi có thể nhanh chóng chạm đến bình cảnh Vũ Hoàng tam tinh được?

Lý Vân Tiêu tiếp tục nhắm mắt lại không nói gì thêm.

Đoạn Việt hầm hừ mắng vài câu, lắc người biến mất tại chỗ, phương xa văng vẳng thanh âm:

- Lúc sắp chết nhớ kêu ta, đừng cố sĩ diện!

Lý Vân Tiêu ngồi trên lưng Huyền Lôi Kinh Vân Hống mỉm cười nhỏ giọng nói:

- Muốn giết ta? Trong Nam vực này chưa có ai làm được.

Một tia chớp xẹt qua không trung, Huyền Lôi Kinh Vân Hống mang theo tia chớp bay nhanh hướng Thượng Dương thành.

***

Sau khi Lý Vân Tiêu đại náo Chu gia thì Thượng Dương thành sôi trào.

Khiêu khích quyền uy của bốn đại gia tộc, mấy ngàn năm qua lần đầu tiên có trường hợp này. Bảy ngày qua đầu đường cuối ngõ toàn tám nhảm chuyện này, há mồm là nhắc đến Chu gia, nếu không sẽ tỏ ra mình nhà quê thiếu thông tin, mất mặt.

Đặc biệt thế lực các nơi nhìn chằm chằm vào Viêm Vũ thành. Thế lực mới nổi này lần đầu tiên tiến vào tầm mắt toàn bộ thế lực Hỏa Ô đế quốc, bọn họ muốn nhìn thấu Viêm Vũ thành, nhìn xem Viêm Vũ thành dựa vào cái gì mà dám khiêu khích Chu gia.

Mọi người chờ đợi ngày tỷ thí, hồi hộp và hưng phấn còn hơn bất cứ ngày lễ nào. Có người đầu óc thông minh bày nhiều bàn cá cược, thoáng chốc làm ăn nườm nượp tiền vô đầy túi.

Trong một bàn cá cược, một thanh niên kiêu ngạo ném nguyên cái túi nguyên thạch ra:

- Ta cược một vạn trung phẩm nguyên thạch Chu Ngọc Sơn thắng!

Đám người hoảng sợ. Đa số người cược Chu Ngọc Sơn thắng, dù sao Chu gia dâm uy đã lâu, thực lực cường đại bày ra đó, nhưng hiếm ai đặt nhiều nguyên thạch như thế.

Nhà cái giật mình nhìn con bạc. Thanh niên da trắng trẻo, mặt hơi xanh, dáng vóc bất phàm, toát ra khí thế không giống người bình thường. Nhà cái không dám chậm trễ, vội vàng kiểm kê nguyên thạch.

- Không sai, đúng một vạn khối trung phẩm nguyên thạch!

Nhà cái cẩn thận cất tiền, nhìn thanh niên, hỏi:

- Vị đại nhân này xác định đặt cược mua Chu Ngọc Sơn thắng?

Thanh niên lộ vẻ đắc ý kiêu ngạo nói:

- Đương nhiên! Chu công tử chính là tấm gương của thế hệ trẻ trong Hỏa Ô đế quốc, còn là môn nhân của Đoạn Tình Sơn, chắc chắn Chu công tử thắng!

Người xung quanh nghe vậy giật mình, vểnh tai lắng nghe, muốn nghe thanh niên giải thích. Ai ngờ thanh niên ngậm miệng không nói thêm.

Một người không kiềm được hỏi:

- Nhưng Lý Vân Tiêu thành chủ Viêm Vũ thành cũng có thực lực siêu phàm. Hôm ở Chu gia, Lý Vân Tiêu trúng một chưởng của lão gia tử Chu Trường Phát mà vẫn bình yên vô sự, rất kỳ dị. Ta chính mắt nhìn thấy, tuyệt không giả dối!

Đọc truyện chữ Full