TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 441: Rút long huyết (2)

- Cái gì?

Trên bầu trời, cơ hồ tất cả chấp pháp giả đều mở to mắt! Miệng há to, hoàn toàn ngây dại.

Hắn vậy mà không chết?

Đăng!

Lý Vân Tiêu bước vào hư không vài cái thì xuất hiện trước Thiên Linh Hoàn, thân thể cũng chật vật không chịu nổi, nhưng bị nước biển rửa sạch thì thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều, ít nhất trên người không có một tia vết máu, nhưng mà làn da trắng bệch dọa người, cơ hồ một số nơi gần như trong suốt, cũng thở dốc không ngừng.

La Thanh Vân vẻ mặt đắng chát, sầu thảm nói:

- Ngươi làm sao còn sống? Dưới lực lượng như thế, cho dù là Đằng Long Pháp Than của ta cũng không thể thừa nhận, phải trốn vào hư không mới nhặt về một cái mạng. Ngay cả mặt đất cũng vỡ vụn như thế, vì sao ngươi không chết!

Lý Vân Tiêu thở dốc một hồi, nhìn chằm chằm vào La Thanh Vân, lúc này cười rộ lên, dường như chém giết sinh tử vừa rồi chưa xảy ra bao giờ, vào giờ phút này đã xóa đi tất cả.

Hắn lạnh nhạt nói:

- Ngươi cho rằng một kích kia thực thiên băng địa liệt, đánh nát mặt đất?

- Chẳng lẽ không phải sao?

La Thanh Vân lộ ra vẻ nghi hoặc, nhìn kỹ mặt nước phương viên trăm dặm.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

- Đó là vào lúc ra chiêu ta đã nghĩ tới đường lui. Trực tiếp dùng Giới Thần Bi xuyên vào mặt đất, vào lúc hai lực lượng va chạm nhau, ta cũng đã lẻn vào trong đáy biển rồi. Mà mặt đất bị ta đục ra một cái động lúc này mới vỡ ra trăm dặm như thế.

Trên mặt hắn hiện ra thần thái khẩn trương, nuốt nước miếng nói:

- Nhưng mà một chiêu kia đúng là nguy hiểm ah! Cho dù ta bỏ chạy vào đáy biển, cũng vẫn bị cuốn vào, bị chấn thành trọng thương! Nếu không vừa rồi ta chém vào hư không, phá hỏng cửa ra Thiên Linh Hoàn của ngươi, cũng không cần thi triển tinh thần công kích.

Hắn dùng tay bụm mắt phải của mình, hiển nhiên là đôi mắt cũng thừa nhận gánh nặng cực lớn, đã bắt đầu đau đớn.

La Thanh Vân ngây ngốc, lúc xuất chiêu đã nghĩ ra đường lui, lại đánh tan mặt đất lẻn vào đáy biển, sau đó...

Loại cơ trí và kinh nghiệm lâm chiến lâm chiến này, nếu không trải qua thiên chuy bách luyện thì sao có được, vì sao có thể xuất hiện trên người thiếu niên mới mười lăm tuổi chứ?

Nhưng bất kể như thế nào, một trận chiến này hắn đã thua!

- Đây là toàn bộ tinh thạch của ta, ngươi cầm đi đi!

La Thanh Vân chán nản ném một túi trữ vật ra.

Lý Vân Tiêu sau khi nhận lấy nhìn chằm chằm vào La Thanh Vân nói:

- Đừng quên, ta nói còn muốn rút long huyết của ngươi!

Con mắt của hắn mở to ra, ngón trỏ điểm ra một chiêu, lập tức đánh xuyên qua xương bả vai La Thanh Vân, rất nhiều máu tươi chảy ra, năm ngón tay của hắn mở ra, lập tức khống chế những huyết dịch này trên không trung, dần dần ngưng tụ thành bóng.

La Thanh Vân vẻ mặt vẻ phẫn nộ, thượng cổ chân long chính là sinh linh cuồng ngạo nhất. Hắn thân có Long chi huyết mạch, giờ phút này lại bị người ta rút huyết dịch khi còn sống sờ sờ, quả thực chính là thiên đại sỉ nhục! Nhưng thân thể của hắn không có nửa phần khí lực phản kháng, khí thế cường đại của Lý Vân Tiêu đã trực tiếp ngăn chặn hắn lại, chỉ có thể mặc đối thủ rút huyết dịch đi.

YAA.A.A.. Nha nha!

La Thanh Vân nghiến răng ken két, trong mắt mang theo hận ý cực lớn nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu giống như mãnh thú. Hắn không rõ là, Lý Vân Tiêu làm sao có thể còn phát ra uy áp cường đại như thế áp chế chính mình.

Chẳng lẽ hắn còn nắm chắc bài?

Nghĩ tới ý niệm này, toàn thân rùng mình, đáy lòng lạnh cả người.

Kỳ thật Lý Vân Tiêu cũng đã nỏ mạnh hết đà, chí cường bá thể của hắn không kém gì Đằng Long Pháp Thân của La Thanh Vân. Nhưng chí cường bá thể của hắn hiện tại đã bị trọng thương, mang rất nhiều lực công kích hấp thu vào người chuyển thành lực lượng tẩm bổ kinh mạch cùng thân thể, so sánh ra, lúc này còn mạnh hơn La Thanh Vân quá nhiều.

Đây cũng là bí mạt lớn nhất của Phách Thiên Luyện Thể Quyết!

Trước kia hắn luôn không rõ vì sao Bất Diệt Kim Thân của Ngạo Trường Không lại cường hãn như thế thẳng đến khi hắn tu luyện mới cảm nhận được công pháp nghịch thiên này có thể hấp thu lực công kích. So sánh ra thì quá nghịch thiên rồi còn gì.

Một quả cầu to như quả dưa hấu xuất hiện trên không trung, sắc mặt La Thanh Vân trở nên trong suốt. Thân thể vốn trọng thương, lại bị cưỡng ép rút nhiều máu như thế, bị nhục nhã trong lòng kích thích, hắn không chịu nổi nữa, trực tiếp ngất đi.

- Ân, không sai biệt lắm. Lại rút tiếp chỉ sợ hắn sẽ chết, quá đáng tiếc.

Lý Vân Tiêu vung tay lên, thu huyết cầu như quả dưa hấu này vào trong dụng cụ, nhìn qua La Thanh Vân té xỉu trên mặt đất, thoả mãn cười nói:

- Trực tiếp quất chết thì sau này sẽ không có long huyết. Lưu lại làm một kho máu sống, thời điểm cần lại tìm tới, thật là tốt.

Nếu như lời này để La Thanh Vân nghe thấy sợ rằng sẽ nhảy dựng lên, có khả năng phun sạch máu trong người ra ngoài.

- Ngươi rất cường đại, phóng nhãn cả thế hệ trẻ Thiên Vũ đại lục cũng là nhân tài kiệt xuất. Nếu không phải gặp ta, trong hàng tiểu bối không ai là địch thủ của ngươi. Ngươi có tư cách vào Tu Di Sơn.

Lý Vân Tiêu cong ngón búng ra, một khối tinh thạch trực tiếp rơi vào trên người La Thanh Vân, lúc này mới đạp nước biển bay đi.

- Chết à...

Ở trên không trung, cơ hồ tất cả chấp pháp giả ngơ ngác nhìn qua hai người, loại nghịch chuyển kinh thiên này làm bọn họ khó có thể thừa nhận được, thẳng đến khi Lý Vân Tiêu chạy đi thì bọn họ nhìn qua La Thanh Vân trên Thiên Linh Hoàn, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.

Đồ Lỗi mặt âm trầm, cơ hồ sắp nổ tung lên, hắn cắn răng nói:

- Còn chưa có chết, nếu như chết thì Thiên Linh Hoàn sẽ mất đi liên hệ với chủ nhân, sẽ khôi phục tới trạng thái bình thường. Hiện tại ta có thể cứu người không?

Sắc mặt Hoàng Tiểu Long càng khó coi, kết quả bết bát nhất đã xuất hiện, hai người vậy mà đều không chết. Đây là chuyện hắn không nguyện ý nhìn thấy, lúc này lạnh nhạt nói:

- Theo như quy củ, đương nhiên không được. Đồ huynh, đừng quên ngươi là chấp pháp giả phụ nên phải có quyền lợi cùng trách nhiệm, trừ phi La Thanh Vân nhận thua.

- Tốt, ta nhận thua thay hắn.

Đồ Lỗi tức giận đến toàn thân phát run, hắn phi thân xuống dưới, trực tiếp đáp xuống Thiên Linh Hoàn, lấy một viên đan dược đỏ rực bỏ vào miệng La Thanh Vân.

Người trên bầu trời nhìn qua, kỳ thật trong quy củ cũng không có quy định thế hệ trước nhận thua thay. Nhưng La Thanh Vân không có chết, cũng không nên đắc tội Đồ Lỗi.

Viên tinh thạch trong tay La Thanh Vân cũng bị ném bay ra ngoài. Dựa theo quy định, sau khi nhận thua thì toàn bộ tinh thạch sẽ trả lại trên đảo.

Mặc dù tinh thạch không còn, dùng thực lực La Thanh Vân biểu hiện ra hôm nay, Thiên Hương đế quốc chắc chắn sẽ bỏ ra danh ngạch cho hắn tham gia Tu Di Sơn.

Đệ tử thực lực như thế, chỉ sợ không phải đệ tử bản thổ Thiên Hương đế quốc thì cũng sẽ tận lực kéo tốt quan hệ. Đợi một thời gian, tuyệt đối sẽ là cường giả một phương.

...

Trong tòa nhà gần bờ hồ, ba người vẻ mặt khẩn trương nhìn qua màn nước, đều khó nén được cảm xúc chấn động trong lòng.

Đọc truyện chữ Full