TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 1114: Đại sự (2)

Bên trong là một mảnh bầu trời nắng ráo sáng sủa, rốt cục đã về lại trong Thiên Võ Giới, nó dưới tình huống không được Vân Tiêu khống chế cứ vậy không ngừng rơi xuống bên dưới.

Cuối cùng phát ra một tiếng nổ mạnh nặng nề, chấn ra một cái hố cực to, chìm vào trong lòng đất.

Một tiếng nổ vang này lập tức kinh động đến người ở bốn phái, chỉ chốc lát, mấy đạo quang mang đã bay vụt ra, kinh hãi nhìn qua cái hố đen kịt sâu không thấy đáy kia.

Ở bên trong Bắc Vực, Lam Tuyết Thánh Thành, siêu nhiên độc lập với bên ngoài đại lục, phảng phất đặt trên đỉnh tuyết sơn vạn dặm, bốn phía một phiến vân hải băng tuyết, điềm lành chi khí lơ lửng, cầu vồng ngang nam bắc, một mảnh cảnh sắc Thần Tiên

Một tòa cung điện do bảy mươi hai cây cột chống đỡ lên, vàng son lộng lẫy, bên trong người tới lui không dứt, mỗi người thần thái đều cực kỳ vội vàng, cực kỳ bận rộn, không rảnh để chú ý tới người khác.

Đại đa số mọi người đều ngồi trước mặt bàn ghi chép lấy gì đấy, trên mặt bàn đặt đủ các loại dụng cụ, liên tục vận chuyển trong nguyên một đám trận pháp lớn nhỏ không đều, truyền lại và thu thập tin tức từ các nơi truyền đến.

Nơi này là tư bộ chuyên phụ trách tình báo trong Thánh Vực, mỗi ngày đều thu lấy các loại tin tức trên đại lục, sau đó thông qua phân tích lần lượt rồi truyền một ít tin quan trọng lên trên.

Một gã nhân viên tình báo trẻ tuổi sau kh lấy ra tin tức từ trên thông tin nghi lập tức dùng thần thức điều tra qua, sau đó cả người sắc mặt đại biến, sao đó lộ ra vẻ kinh sợ.

Người trẻ tuổi đột nhiên ghi chép tin tức kia lên một miếng ngọc bội, rời khỏi bàn công tác chạy tới một góc khuất, vội la lên:

- Phó ti trưởng đại nhân, không tốt rồi.

Trong góc kia có một trung niên đang vắt chéo hai chân ngủ, chảy nước miếng đầy mặt, sau khi bị đánh thức hắn mở ra cặp mắt mơ hồ, hít mạnh một hơi hút những nước miếng chảy ra kia vào miêng, nuốt xuống, ngáp nói:

- Đại sự gì mà lại trọng yếu hơn cả việc ta ngủ? Là Trần Đoạn Thiên lại cưới tiểu lão bà, hay là Bắc Minh Cung lại diệt đi mấy môn phái lâu la hả?

Trong toàn bộ đại điện chỉ có một mình hắn thanh nhàn nhất, lại còn lộ ra vẻ bất mãn, hét lên:

- Ta sao lại xui xẻo như vậy, đến phiên ta trách nhiệm thì cứ gặp phải đủ tin tức linh tinh, hắn nhìn một dụng cụ coi giờ trong đại điện, sau đó nhìn hằm hằm lấy người tuổi trẻ kia, quái khiếu nói:

- Mẹ nó còn nửa canh giờ nữa là đã giao ban rồi, ngươi không thể lại kéo thêm nửa canh giờ nữa mới báo cáo sao?

Người tuổi trẻ kia lộ ra vẻ cười khổ nói:

- Nếu éo nửa canh giờ nữa mới trình báo cho Nhạc Minh phó cục trường đại nhân, hắn sẽ lột da ta mất.

Người này đúng là phó ti trưởng ti tình báo Thánh Vực, Ôn Thư, hắn hừ một tiếng, vỗ bàn nói:

- Tình báo trọng yếu gì, lấy ra ta xem thử, nếu không trọng yếu thì ta lột da ngươi trước.

Người trẻ tuổi vội vàng đẩy ngọc bội tới.

Ôn Thư sau khi nhận lấy liền sờ ngón cái qua, lập tức thu tất cả tin tức bên trong vào đầu, sắc mặt sững sờ, hai hàng lông mày cũng nhíu lại, cổ quái nói:

- Tống Nguyệt Dương Thành phát sinh Yêu tộc náo động, chấp pháp giả do Thánh Vực phái đi bị diệt?

Người trẻ tuổi nói:

- Tin tức này là do đội trưởng Lục Chí của chấp pháp chiến xa kim sắc số 19 truyền về, có lẽ không giả. Mấy ngày trước đã nhận được tin tức từ Tống Nguyệt Dương Thành, nói là công tử Đường Kiếp của Tứ Cực Môn cấu kết với người Yêu tộc, chắc là người do chấp pháp tư bộ phái đi. Yêu tộc thật đúng là lớn mật ah, lại dám giết chấp pháp sứ của Thánh Vực chúng ta!

Ôn Thư cầm ngọc bội trong tay đùa giỡn, trầm tư nói:

- Bên phía Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh có tin tức gì không?

Người trẻ tuổi lắc đầu nói:

- Không có tin tức gì đặc biệt.

Ôn Thư nhẹ gật đầu, sau đó lại nằm xuống, lần nữa bắt chéo chân, nhắm mắt lại nói:

- Vậy hẳn là là một ít Yêu tộc chạy trốn ra bên ngoài, chưa đủ gây họa. Tống Nguyệt Dương Thành lúc này hẳn là lúc Thuật Võ song hội, đại lượng cao thủ của Thương Minh đều hội tụ ở đó, không có chuyện gì đâu, ta tiếp tục ngủ đây, không có tin tức trọng yếu thì đừng có làm phiền ta.

- Cái này.

Người trẻ tuổi vội la lên:

- Thế nhưng vừa rồi ta muốn liên hệ với nhân viên tình báo ở Tống Nguyệt Dương Thành, nhưng vẫn không liên lạc được. Hơn nữa đây tình báo Lục Chí phát tới, những người Yêu tộc kia quả thật đã giết chấp pháp sứ của chúng ta a, chẳng lẽ đây còn không phải là đại sự sao?

Sau khi nghe người trẻ tuổi nói xong, Ôn Thư lần nữa mở to mắt ra, lẩm bẩm nói:

- Ân, nghe ngươi nói vậy, dường như thật là đại sự. Ta trước ngủ một chút đã, đợi lát nữa sẽ báo cáo lên trên.

Hắn lại nhắm mắt lại xoay người, quay lưng lại với người trẻ tuổi kia, không hề để ý đến nữa.

Người trẻ tuổi:

-...

Đúng lúc này, một gã nhân viên tình báo khác, nói:

- Phó cục trường đại nhân, Tà Mị Tông truyền đến tình báo mới nhất rồi

- Cái gì?

Ôn Thư đột nhiên quay người, tinh thần gấp trăm lần ngồi dậy, hai mắt sáng lên nói:

- Tin tức gì? Mau nói nghe xem.

Nhân viên tình báo kia "Hắc hắc" cười cười, nói:

- Thì ra tinh thân tông chủ Tà Mị Tông, Yêu Nguyệt dĩ nhiên chính là muội phu của nàng, quan hệ của hai người hiện giờ đã trở thành trạng thái nửa công khai, còn nữa, tiểu tử kia không chỉ đùa bỡn tỷ muội Hoa Yêu Nguyệt dưới háng, mà ngay cả một ít nữ đệ tử và trưởng lão trong tông môn cũng đã bị hắn nhúng chàm, trước mắt nữ đệ tử bị hắn nhúng chàm có tất cả mười bảy người, trưởng lão ba người, tiểu tử này quả thực là một tên lục chỉ dâm ma, biến cả Tà Mị Tông thành hậu cung của một mình hắn, thật sự là Thiên Địa không dung, mỗi người đều phải chém giết.

"Ti"

Ôn Thư đột nhiên hít một ngụm nước miếng, hung hăng nuốt xuống, vỗ án, cả giận nói:

- Thiên cổ dâm ma, mỗi người đều phải chém giết.

Hắn đứng dậy, đi qua đi lại phập phồng không yên, đột nhiên ngừng lại, sắc mặt lộ ra vẻ kiên định, nói:

- Quyết không thể lại dung túng loại dâm ma này tai họa thế gian nữa, phải giải cứu những thiếu nữ vô tri kia ra mới được.

Ôn Thư mãnh liệt xoay người, liền hóa thành một đạo quang mang bay ra đại điện.

Người trẻ tuổi lúc trước cao giọng nói:

- Phó cục trường đại nhân, đừng quên chuyện Yêu tộc Tống Nguyệt Dương Thành đấy!

Nhân viên tình báo ở đằng sau cau mày nói:

- Tống Nguyệt Dương Thành đã xảy ra chuyện sao?

Hắn lộ ra một tia dáng tươi cười giảo hoạt "Hắc hắc" nói:

- Huynh đệ, đến đây, chỗ ta còn có một tin tức càng thêm kinh người hơn nữa, ngươi biết số đo ba vòng của Nhị tiểu thư Khương gia thành Hồng Nguyệt không? Chỗ ta đang có tư liệu trực tiếp đây.

- Thật sự?

Vẻ mặt ngưng trọng trên mặt người trẻ tuổi lúc trước liền bị quét sạch, lộ ra thần sắc "Tất cả mọi người đều hiểu", hai người cười hì hì chạy qua một bên thảo luận trao đổi với nhau.

Ôn Thư hóa thành một đạo quang mang, bay ngang qua trên không Thánh Vực, hướng phía một tòa cung điện cực lớn ở trung tâm mà đáp xuống.

Đọc truyện chữ Full