TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 2887: Thù mới hận cũ

Ngay khi sắc mặt hắn trở nên lạnh, nhiệt độ trong sân chợt giảm xuống, tất cả mọi người lạnh run, ngay cả hai gã Lục Tinh Vũ Đế cũng như rơi vào vết nứt, tâm kinh đảm hàn, sợ đến không nhẹ.

Bọn họ đã phi thường đánh giá cao đối phương, nhưng hiện tại xem ra còn vượt xa tưởng tượng.

Đột nhiên Lý Vân Tiêu biến sắc, trong tròng mắt bắn ra một mảnh tinh mang, ngẩng đầu nhìn lại, nhãn lực trực tiếp xuyên thấu nóc nhà, nhìn về phía Thương Khung vô biên vô tận.

- Nói cho Quân Như Vân, ta ít ngày nữa sẽ đến tìm hắn!

Thanh quang lóe lên, thân ảnh của Lý Vân Tiêu trực tiếp tiêu thất ở trên tửu lâu, chỉ để lại một câu như vậy phiêu đãng, truyền vào trong tai mỗi người, chấn đến màng tai bong bong.

Bách Vô Trần kinh ngạc nói:

- Đi, đi rồi sao?

Mọi người đều là hai mặt nhìn nhau, cũng không có thấy rõ ràng, chẳng qua là cảm thấy tựa hồ có thanh mang chớp động, cũng không biết có phải ảo giác hay không.

Ánh mắt mọi người rơi vào trên người hai gã Lục Tinh Vũ Đế cường giả.

Một người trong đó thở hắt ra, tựa hồ như trút được gánh nặng, lau mồ hôi trán nói:

- Đi rồi.

Hô!

Vài thanh âm thở ra vang lên, đều là sợ hãi.

Bách Vô Trần nói:

- Hai vị đại nhân, người nọ rốt cuộc là thực lực gì?

Hai gã Lục Tinh Vũ Đế đều nhìn nhau một cái, trên mặt hơi đỏ, một người khổ sở nói:

- Chúng ta cũng không rõ ràng lắm, người này chỉ là đứng ở đó, thậm chí không có khí tức phóng ra ngoài, liền cho người một loại cảm giác áp bách cực mạnh, phảng phất gặp phải vực sâu vô tận, hoặc như là biển rộng vô biên!

Bách Vô Trần cả kinh nói:

- Làm sao sẽ? Hai vị là Lục Tinh Vũ Đế a! Chẳng lẽ người kia đã là Thất Tinh cao giai Vũ Đế?

Một người khác lắc đầu nói:

- Đừng nói Thất Tinh cao giai Vũ Đế, coi như là Bát Tinh Vũ Đế cường giả, cũng không có khả năng cho hai người chúng ta sợ hãi như vậy, nếu ta không có đoán sai, người này tất là Cửu Tinh Vũ Đế!

- Cửu Tinh Vũ Đế!

Chi!

Các loại tiếng hút không khí vang lên, đều là kinh hãi một mảnh.

Không ít người biến sắc, hồi tưởng lại tình cảnh mới vừa rồi, bản thân vậy mà cùng một gã Cửu Tinh Vũ Đế giằng co, cả người không khỏi run rẩy, nghĩ mà sợ.

Bách Vô Trần cũng sợ đến không nhẹ, một gã Cửu Tinh Vũ Đế ý vị như thế nào hắn hết sức rõ ràng, lực lượng kia căn bản không phải Cổ Võ đế quốc có khả năng địch nổi.

Trầm tư một lúc, lập tức quát:

- Phái trọng binh bảo vệ tiểu cô nương người nọ nói, người còn lại lập tức theo ta đi phủ Như Vân Phò mã!

Lý Vân Tiêu từ trong tửu lâu lao ra, trong nháy mắt phi tới trên cao nghìn dặm, hai tròng mắt như huyết, dừng ở viễn phương.

Một thân ảnh côi cút độc lập dừng ở phía xa, khóe miệng hơi giơ lên, lộ ra nụ cười nhạt cùng trào phúng, xoay người liền đi.

- Nếu tới còn muốn đi sao?

Sắc mặt của Lý Vân Tiêu hầu như vặn vẹo lên, nội tâm luôn luôn không hề bận tâm dâng lên cơn sóng gió động trời, như là hỏa sơn phun trào, đem cả người thiêu đốt.

Thần Hỏa ở sau người ngưng tụ thành hình Phượng Hoàng, trong hỏa diễm kim quang bắn ra bốn phía, Ma Văn trong nháy mắt bày kín toàn thân, Kiếm Thương trảm hồng rơi vào trong tay, kiếm ý vô biên ở trên bầu trời kích động.

- Đi tìm chết đi!

Vô số Ma Văn cùng Kiếm Phù ở trên Kiếm Thương trảm hồng nẩy lên, Lý Vân Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, cả người giống như sao rơi xẹt qua trời cao, một đạo kiếm khí như Lưu Tinh chém xuống!

- Di?

Đạo thân ảnh kia dừng bước, tựa hồ có chút kinh ngạc, xoay người lại, giơ một trảo lên không trung nói:

- Phong quang.

Một đạo Kim mang hạ xuống, ở trong tay hóa thành Chiến Qua, tản mát ra quang mang cực mạnh, như mặt trời chói chang, vô số Phù Văn ở trên qua cuồn cuộn.

- Kim Qua lưu ảnh!

Người nọ khẽ quát một tiếng, tay nắm Chiến Qua, quét ngang tới.

Một đạo kim quang cắt hỏa diễm, thân ảnh của Lý Vân Tiêu chợt nổi lên, trên mặt tràn ngập dử tợn, hai tròng mắt đỏ tươi như lửa đốt, chém xuống một kiếm!

- Chết đi, Thiên Tư!

Phanh!

Hai kiện binh khí đụng vào nhau, lực lượng kinh khủng thoáng cái tứ tán, đánh thẳng vào thân thể hai người, bầu trời trong sát na xuất hiện cái khe, như một lạch trời ở giữa hai người!

Thiên Tư bị kiếm khí chấn động, thân thể ở trên bầu trời trợt đi mấy ngàn trượng, lúc này mới hóa giải lực trùng kích.

- Hắc hắc, tồn tại như con kiến hôi năm đó, hôm nay cũng có thực lực cùng ta đánh một trận sao?

- Thù mới hận cũ, hôm nay đồng thời chấm dứt!

Lý Vân Tiêu chém ra một kiếm, đem lửa giận phát tiết đi ra ngoài, lập tức khôi phục lý trí.

Tuy rằng không biết tại sao Thiên Tư lại xuất hiện ở nơi đây, nhưng muốn giết chết đối phương, cũng không phải sự tình từng chiêu từng thức, tất sẽ gian khổ không gì sánh được.

Tay phải hắn điểm kiếm quyết, ba mươi sáu chuôi Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bay ra, hóa thành Vạn Kiếm Đồ từ trên trời rơi xuống.

Vô số kiếm ý như Cửu Tiêu hàn quang, hóa thành ba mươi sáu tòa cô phong, định trụ toàn bộ bầu trời.

Thiên Tư bị kiếm khí chi hải thôn phệ, người cùng Chiến Qua bị vô số kiếm quang thắt cổ, trong khoảnh khắc hóa thành vô số kim quang điểm điểm.

- Hừ, Ảo thuật sao, đừng quên ta cũng có Nguyệt đồng chi nhãn, không chỉ có như vậy...

Lý Vân Tiêu bấm niệm thần chú, hai mắt lập tức bày biện ra ánh sáng khác nhau, trong mắt trái tinh hồng như huyết, như Hoang Cổ mãnh thú, mắt phải lại là đen như mực, ở bốn phía con ngươi hiện ra kim sắc.

Ở trong một mảnh kiếm khí chi hải, cái bóng của Thiên Tư từ từ nổi lên, lộ ra vẻ mặt coi nói:

- Nhãn Thuật của ngươi...

- Chết đi!

Lý Vân Tiêu không lời vô ích, giơ tay lên chính là một kiếm, cả người nhảy vào trong Vạn Kiếm Đồ, sát khí doanh dã!

Phanh!

Thiên Tư không cảm khinh thường, hai tay nắm Chiến Qua, vô số Ma Ha cổ tự ở trên đó bay lượn.

- Thần Nghênh Tam Quang, Vô Ngã Vô Cực!

Hai cổ lực lượng lần thứ hai chạm vào nhau, phun ra đại lượng tinh mang, xé rách thiên địa!

Ma Ha cổ tự trên Chiến Qua hóa thành vô số kim quang, kiếm khí chi hải ở dưới kim mang không ngừng tán đi.

Nhưng trên Kiếm Thương trảm hồng không ngừng dâng lên Ma Văn, cùng Quy Tắc Chi Lực màu vàng đan quấn, tương xứng tương hỗ!

- Ha ha, thật mạnh! Như vậy mới phù hợp yêu cầu của ta!

Thiên Tư cười như điên, dung nhan anh tuấn tràn đầy cuồng vọng cùng kiêu ngạo.

Lý Vân Tiêu nhìn khuôn mặt quen thuộc, nhưng thần thái xa lạ đến mức tận cùng, trái tim đang rỉ máu.

- Phù hợp em gái ngươi! Phù hợp tổ tông mười tám đời nhà ngươi a!

Hắn hóa ra Pháp Tướng Kim Thân, tay trái bấm niệm thần chú vỗ vào trên thân kiếm, Băng Sát Tâm Diễm hóa thành một đóa Bạch Liên, từ trên thân kiếm mọc lên, lực lượng kinh khủng tản ra.

Đồng thời bốn cánh tay phía sau bấm niệm thần chú, trên mặt mũi lộ ra ác nanh, song nhãn phẫn nộ, bốn chưởng đồng thời chụp đến, khắp bầu trời phong khởi vân dũng!

Lực lượng kinh khủng đan vào một chỗ, đồng thời hướng trên người Thiên Tư áp đi.

- Lực lượng thật mạnh, sở học của ngươi rất tạp a.

Trong mắt Thiên Tư lộ ra vẻ kinh dị, nhưng không hoảng loạn, khóe miệng hiện ra một tia cười nhạt, mi tâm lóe ra ánh sáng màu lam.

Đọc truyện chữ Full