TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Chí Tôn - Phá Quân Võ Đế Trùng Sinh
Chương 3212: Chiến Phong Yếu Ly

Lý Vân Tiêu cảm giác hai ngón tay đau nhói như sắp gãy, hắn trợn to mắt nhìn. Mu bàn tay phủ một tầng băng sương trắng đóng băng lôi điện trong đó.

Bùm!

Thân lôi của Lý Vân Tiêu không đỡ nổi một kiếm khuynh quốc, bỗng nhiên hóa thành một tia chớp xoay tròn vọt lên, muốn phá vỡ phương thế giới này chạy trốn.

Mắt Phong Yếu Ly lạnh lùng nói:

- Muốn chạy trốn? Rất khó!

Kiếm ý lại nổi lên đuổi theo chém tia chớp kia.

Nguyên tuyết chi quốc sương lạnh bay múa, khắp bầu trời đều là khí đông. Lý Vân Tiêu bắt đầu cảm thấy tốc độ của mình bị đông lại, lòng thầm hoảng hốt.

Kiếm quang chém đến trước mắt Lý Vân Tiêu, đột nhiên hư không phía trước nứt ra, một bóng đen to lớn giơ cái búa trắng sáng choang chém xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Búa chém vào kiếm quang bộc phát ra trùng kích cực mạnh, tuyết bay lất phất khấp trời thoáng chốc nhuộm bóng đen thành sắc trắng.

Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:

- Trác đại nhân!

Kẻ ra tay chính là yêu Trác. Toàn thân Trác kết băng, rùng mình vài cái mới hất băng tuyết xuống được lộ ra thân hình đen thui.

Trác hầm hừ nói:

- Hừ, ta đã sớm biết mấy nhân loại các ngươi không đáng tim, vẫn phải dựa vào ta và Xán ra tay.

Trác vung búa to, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào Phong Yếu Ly, lộ ra cảnh giác cực cao.

Lý Vân Tiêu không biết nên nói cái gì. Bọn họ ra tay vốn là trông chừng cửa giùm bọn họ giờ ngược lại tự chuốc lấy nhục.

Nhưng Lý Vân Tiêu không phàn nàn gì, bọn họ không ra tay ngăn Vi Thanh lại vì muốn biểu hiện một chút trước mặt Lâm, giành hảo cảm, tranh thủ kiếm được Thiên Phượng Chân Vĩ Linh chứ không thật sự muốn giúp trong âm thầm.

Con ngươi Phong Yếu Ly co rút:

- Yêu tộc!

Mắt Phong Yếu Ly bắn ra tia sáng lạnh hỏi:

- Thuộc hạ của Lâm?

Yêu Trác tức giận quát:

- Càn rỡ! Cái tên của Lâm đại nhân sao có thể cho ngươi tùy tiện kêu?

Hai tay Trác cầm búa to xông tới trước mặt Phong Yếu Ly, chém mạnh xuống.

Bùm!

Phong Yếu Ly thụt lùi ra sau, giơ kiếm chém ra, kiếm quang đánh vào lưỡi búa lên bộc phát ánh sáng kim loại. Thân kiếm và cây búa to đụng vào nhau.

Tuy Lãnh Kiếm Băng Sương cực kỳ sắc bén nhưng bị trọng khí va chạm cũng dễ dàng bị hao tổn. Phong Yếu Ly tiếc Lãnh Kiếm Băng Sương, không nỡ bỏ nó nên chỉ dùng kiếm quang chém chứ không chịu cứng đối cứng.

Lý Vân Tiêu thấy rất rõ ràng, mỗi nhát kiếm của Phong Yếu Ly cách rìu chiến hai tấc, điều khiển cực kỳ tinh diệu.

Yêu Trác cũng phát hiện điều này, công kích càng mãnh liệt hơn. Mỗi nhát búa rạch phá bầu trời, sau khoảng chục chiêu thì Tuyết chi quốc đã bị Trác chém tung tóe, khấp nơi là khe hở lớn.

- Con heo ngu chết tiệt!

Phong Yếu Ly tức giận quát:

- Hãy chôn trong quốc gia đóng băng ngàn dặm của ngô đi!

Kiếm thế đột nhiên thay đổi, muôn vàn cảnh tượng xoay tròn vòng quanh kiếm ngưng tụ thành kiếm cương kinh thiên chém xuống.

Yêu Trác không dám khinh thường, lưỡi búa to giơ ngang trước người, tay trái bắt ấn điểm xuống.

- Gru!

- Grao!

Sau tiếng quát, không biết từ chỗ nào truyền đến tiếng thú gầm kinh người, ảo ảnh bản thể hiện ra sau lưng Trác, là một con yêu thú hình heo to lớn, mắt bắn ra ánh sáng xanh, răng nanh lóe tia sáng lạnh.

Trên hai lưỡi búa to bay lên vô số phù văn hóa thành một hình tam giác lớn, như kỳ hình nhẹ nhàng rồi chợt đông cứng lại chém bay đi.

- Hắc Tà Nộ Trảm!

- Grao!

Trên bầu trời chỉ thấy thân hình yêu tộc hình heo to lớn, ánh sáng búa to kỳ hình đâm mạnh vào kiếm cương.

Thiên địa vỡ nát, thế giới bông tuyết ngập trời bỗng chốc biến mất, hóa thành vòng xoáy bay lượn trong không gian.

Lý Vân Tiêu kinh sợ quan sát, xuyên qua cảnh tuyết tan vỡ, chính giữa vòng xoáy, hai bóng người đứng đối diện nhau lại va chạm binh khí.

Lãnh Kiếm Băng Sương chém vào lưỡi búa to sâu mấy tấc, dư âm đánh vào thân thể hai người cắt hàng trăm vết thương da thịt.

Nhưng hai người phớt lờ nó, chỉ lạnh băng nhìn đối phương.

Lý Vân Tiêu lẩm bẩm:

- Lực lượng ngang nhau sao . . .

Lý Vân Tiêu buông tiếng thở dài, nếu chiêu vừa rồi là đòn mạnh nhất của yêu Trác thì gã đã thua.

Bởi vì Phong Yếu Ly hiện giờ là cơ thể người bình thường, chưa thi triển ra thân thể Họa Đấu, Thái Sơ chân quyết. Chỉ dựa vào lực lượng thánh khí Lãnh Kiếm Băng Sương đã có thể đối kháng với yêu Trác.

Lý Vân Tiêu thầm nghĩ: Phong Yếu Ly quá mạnh, ban đầu lúc mới thức tỉnh trong Tuyết chi quốc dường như chưa thích ứng, hiện tại Phong Yếu Ly đã hoàn toàn thích ứng.

Khuôn mặt heo của yêu Trác âm trầm rầm rì hỏi:

- Hừ, tiểu tử, ngươi tên là gì? Khá mạnh!

Phong Yếu Ly xì cười:

- Tiểu tử? Ha ha ha, heo ngu, chờ ngô chặt đầu ngươi xuống rồi sẽ báo cho biết tên của ngô.

Ánh mắt trong đôi mắt Phong Yếu Ly thay đổi hóa thành hai màu kim ngân.

Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:

- Nguy rồi, hắn sắp đổi thành thân thể Họa Đấu!,

- Cái gì? Ngươi nói cái gì?-

Yêu Trác không kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi nói Họa Đấu?

Nhưng giây sau Trác hiểu ngay. Cơ thể Phong Yếu Ly bỗng to gấp đôi, toàn thân một màu lam nhạt, đầu mọc đôi sừng kim ngân, trên sừng có lôi quang hai màu chớp lóe đì đùng.

Yêu Trác kinh kêu:

- Ui! Họa Đấu!

Trác khó tin xoe tròn mắt.

Họa Đấu là một danh tộc trong vạn yêu, nổi tiếng như cồn. Trác là một thành viên của yêu tộc nên đương nhiên nhận ra. Trác đứng ngây một lúc bọn họ tỉnh ngộ lại, thầm la nguy rồi.

Đôi sừng trên đỉnh đầu Phong Yếu Ly thoáng chốc bắn ra tia chớp hai màu hóa thành lôi vân kim ngân đổ ập xuống.

Hai người quá gần nhau, lưỡi búa to bị Lãnh Kiếm Băng Sương kiềm chế không thể vùng thoát được.

Đột nhiên một bàn tay khổng lồ màu xanh từ trên trời giáng xuống chộp lôi vân kim ngân, là Lý Vân Tiêu biến thành thân hình lôi đình cao trăm trượng.

Lý Vân Tiêu há to mồm hút một hơi, trên bầu trời toàn là tia chớp xanh nhấp nháy không ngừng. Lôi vân kim ngân không vùng thoát khỏi bàn tay Lý Vân Tiêu được, bị hắn hút vào trong bụng.

Phong Yếu Ly, yêu Trác ngây người há hốc mồm:

- - A!?

Hai người phản ứng lại ngay. Lý Vân Tiêu là thân Ngũ Hành Lôi, vạn lôi trong thiên hạ khó thể tổn thương được hắn, trừ phi là lôi điện đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều, chỉ có tử lôi.

Lý Vân Tiêu nuốt lôi vân kim ngân hai màu xong cảm giác cơ thể khó chịu, đẳng cấp lôi song sắc không kém hơn hắn lại kèm theo yêu khí cực mạnh, thân lôi của hắn khó thể dung chứa.

Nhưng bây giờ lỡ ăn rồi, Lý Vân Tiêu bất chấp tất cả. Lý Vân Tiêu hét to giơ thiên chùy xuống.

- Ngũ Lôi Oanh Đính!-

Một tia chớp thô to từ cửu thiên giáng xuống chiếu sáng một góc trời, mục tiêu là đỉnh đầu Phong Yếu Ly.

Phong Yếu Ly tức giận quát:

- Chết tiệt!

Lãnh Kiếm Băng Sương vung lên, lực lượng thế giới hùng mạnh lan rộng đẩy Trác lùi ra mấy chục trượng.

Một tay Phong Yếu Ly bắt ấn, hai màu kim ngân trên đôi sừng mông lung bừng lên hóa thành Thái Cực Đồ đón gió biến to .

Lôi đình giáng xuống rơi vào Thái Cực Đồ, cắm vào âm dương ngư, mất hút.

Lý Vân Tiêu phản ứng lại ngay:

- Thái Cực Phong Thiên Ấn! Nguy rồi!

Thái Cực đồ mới hiện ra là Lý Vân Tiêu đã vội thuấn di đến bên cạnh yêu Trác chộp người trốn đi xa.

Đọc truyện chữ Full