Sắc mặt đám người Lý Vân Tiêu biến hóa, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại. Hôm nay cường giả Giới Vương cảnh cũng đi ra, Ma Tôn xuất hiện cũng không kỳ quái, không cách nào ảnh hưởng tâm thần của bọn họ
Hơn nữa Trọc Khôn đồng thời khai chiến với ba long tử, đối với bọn họ cũng có lợi mà không có hại.
Viện ngẩng đầu lên, nói:
- Ba đầu Chân Linh này nói đúng, ngươi không nên khai chiến hai mặt.
Trọc Khôn cười nói:
- Nếu chỉ có một mình ta, đương nhiên là như thế, nhưng không phải còn có người hay sao?
Viện hừ lạnh, cũng không đáp lại, dường như thừa nhận lời hắn nói.
Trọc Khôn tiếp tục nói:
- Trong Pháp Thụ Kim Luân, không có giới lực Thiên Võ Giới áp chế. Với lại hơn phân nửa lực lượng của ngươi dùng để áp chế ba đầu Chân Linh nên vấn đề không lớn.
Viện gật đầu, vung tay áo một cái, nói:
- Ngươi mau lên.
Ba long tử giận dữ, sắc mặt Sí âm trầm, quát:
- Vô tri! Tự đại!
Trên người hắn xuất hiện lửa giận khôn cùng, lập tức hóa thành hỏa quyền đánh thẳng về phía trước.
Kính và Mang đồng thời ra tay, hai đạo long quang phân biệt đánh lên người của hắn.
Viện giơ tay lên, ngưng tụ trường mâu màu đen trong tay mình, lập tức hóa thành trăm đạo mâu ảnh, âm thanh "Xuy xuy" không ngừng vang lên!
Ầm ầm!
Hỏa quyền bị trăm trường mâu xuyên qua, Sí biến sắc, vội vàng lui ra sau, tránh né trăm trường mâu đâm tới.
Kính và Mang cũng tránh né trường mâu tấn công.
Đám người Lý Vân Tiêu âm thầm khiếp sợ, ba long tử mạnh bao nhiêu bọn họ biết rõ nhất, nhưng mà Viện có thể đánh lui cả ba người. Có thể thấy được Ma Tôn không bị giới lực áp chế là mạnh bao nhiêu.
- Chủ nhân Giới Thần Bi, đạt được ma nguyên là cơ duyên của ngươi, nhưng đồng thời cũng là kiếp số của ngươi. Tuy ta rất thưởng thức ngươi, nhưng mà không có biện pháp.
Trọc Khôn mỉm cười nói:
- Ngươi là người thông minh, có lẽ hiểu không có khả năng đào thoát. Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại chỉ làm mình thêm chật vật mà thôi, trở nên càng buồn cười.
Lý Vân Tiêu nói:
- Buồn cười thì cứ cười, sống quá mệt mỏi, nhẹ nhõm cũng tốt.
- Ah? Ngươi muốn biến mình thành chê cười để sung sướng mọi người sao?
Tuy Trọc Khôn mỉm cười, nhưng ánh mắt của hắn âm trầm, nói:
- Ngươi quá ném mặt mũi chủ nhân Giới Thần Bi rồi.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc cười nói:
- Chủ nhân Giới Thần Bi trong mắt các ngươi chỉ có phân lượng như thế sao? Nói thật, ta có thứ này rất lâu rồi, cũng không thấy nó làm ta trở nên mạnh hơn. Còn nữa, lịch đại chủ nhân Giới Thần Bi chết trẻ cũng không ít, ngươi có phải quá xem trọng nó hay không/
- Ha ha.
Đột nhiên Trọc Khôn cười rộ lên, nghiền ngẫm nói ra:
- Ngươi cũng biết vì sao ngươi không thể phát huy ra lực lượng của Giới Thần Bi không?
Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi động, bật thốt lên:
- Bi linh?
Trọc Khôn gật đầu nói:
- Xem ra ngươi cũng biết một ít gì đó, cũng không phải là hoàn toàn vô tri.
Lý Vân Tiêu tim đập thình thịch, nói:
- Ngươi cũng biết bi linh ở nơi nào?
- Nơi nào? Ha ha, xem ra ngươi biết cũng có hạn. Quả nhiên Bối Kinh Hoằng tên này vẫn ẩn mà không nói, chẳng lẽ hắn sợ ngươi bước vào Giới Vương cảnh sao?
Trọc Khôn cười nói:
- Kỳ thật cũng không phải là bí mật gì, nếu ngươi muốn biết, ta cũng nói cho ngươi biết, bi linh ở xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu cả kinh, nói:
- Chẳng lẽ ngươi chính là bi linh?
Trọc Khôn: "..."
Trọc Khôn nổi giận nói:
- Đầu óc tối dạ! Chỉ số thông minh của ngươi thấp như thế, tại sao có thể trở thành chủ nhân Giới Thần Bi? Chẳng lẽ Thiên Võ Giới đã xuống dốc đến trình độ như vậy sao? Cái gọi là bi linh, kỳ thật là chính ngươi đấy.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, đột nhiên hắn có cảm giác khiếp sợ, hồi tưởng lại Ma Phổ nói về lục đạo ma binh, lập tức hiểu ra tất cả.
Chỉ trong tích tắc này Giới Thần Bi cũng có cảm ứng, phát ra âm thanh rung động rất nhỏ, tần suất thập phần hài hòa, dường như muốn dung hắn làm một thể.
Lý Vân Tiêu vô cùng kinh hãi, dùng thần thức cẩn thận cảm thụ Giới Thần Bi, ôn hòa, vô cùng mênh mông, lực lượng thần thánh đang dẫn đạo hắn, phát ra âm luật trầm thấp.
Trọc Khôn nhìn hắn ngây ngốc, cho rằng bị lời của mình làm kinh sợ, tiếp theo cười lạnh nói:
- Cho dù là thế giới nào cũng có sinh mạng. Mặc dù không giống chúng ta, có ý chí tự do, nhưng vẫn phải tuân theo quy luật nhất định. Hơn nữa tuyệt đối không được phép vượt qua quy luật này? Mà thiên thánh khí chính là quy tắc thế giới biến thành, đại biểu ‘ Thiên Đạo ’ của thế giới. Cho nên người trong thế giới không cách nào khống chế Giới Thần Bi chân chính, chỉ có thể bị Giới Thần Bi khống chế, cho nên cũng có thể nói, người có được Giới Thần Bi chỉ có hóa thành bi linh của nó mới có thể hoàn toàn đạt được Giới Thần Bi tán thành, phát huy ra lực lượng của Giới Thần Bi.
Nội tâm Lý Vân Tiêu vô cùng chấn động, nói:
- Làm thế nào mới có thể thành khí linh?
Đột nhiên Trọc Khôn cười to, nói:
- Ngươi cũng là thuật thần mà, ngươi cảm thấy làm thế nào mới trở thành khí linh?
Toàn thân Lý Vân Tiêu run lên, nghẹn ngào kêu lớn:
- Không có khả năng! Muốn hóa thành khí linh, tất nhiên là tiêu diệt thân thể, dùng khí gửi thể, do đó đạt được mục tiêu hợp nhất. Nhưng năm đó Ma Chủ Đế không phải có thân thể sao? Mặc dù là Giới Vương năm đó cũng có thân thể mà?
Hắn không quá xác định, nhìn về phía Bắc Quyến Nam, muốn đạt được chứng thực.
Bắc Quyến Nam gật gật đầu, xác nhận cách nói của hắn. Nhưng đồng thời Bắc Quyến Nam cũng trong nội tâm nghi hoặc, bởi vì Trọc Khôn không thể nào lừa gạt bọn họ, bởi vì không có lý do làm thế. Hơn nữa cường giả xem thường nói dối.
- Đúng vậy, Giới Vương có thân thể. Nhưng thân thể là chân thân của mình sao?
Trọc Khôn cười rộ lên, nói:
- Đó chỉ là mắt phàm các ngươi đánh giá mà thôi, nhìn không thấu tất cả. Về phần lục đạo ma binh... Ha ha... Bởi vì người của Ma tộc vốn không có thân thể.
Lý Vân Tiêu biến sắc, nhớ tới Ma tộc tồn tại chính là ma khí ngưng tụ thành, tụ thành ma sát. Lúc sau ma sát thôn phệ lẫn nhau, không ngừng lớn lên, thật sự không có thân thể.
Trọc Khôn nói:
- Người của Ma tộc, đến Ma Quân mới bắt đầu cần... Hoặc là nói là ‘ có thể ’ thích hợp hơn. Mới có thể phụ thuộc vào nghê hồng thạch. Nghê hồng thạch chỉ là thân thể bề ngoài, đối với Ma Chủ Đế mà nói, nghê hồng chi thân chỉ là ký chủ mà thôi, mà lục đạo ma binh mới là nơi sống chân chính của hắn.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
- Vậy ngươi vì đạt được lục đạo ma binh, thà rằng bỏ đi thân thể, dũng khí thật lớn.
Đáy mắt Trọc Khôn mang theo một tia hồi tưởng, thở dài nói:
- Không thể nói là dũng khí. Ai bảo ta trong trận chiến phong ma năm đó bị hủy thân thể, rơi vào Ma giới, lại nói tiếp, ngay từ đầu là bị bất đắc dĩ tu ma. Hiện tại ta đã phát hiện ra, là thích thú.
Lý Vân Tiêu sững sờ, ác cảm với Trọc Khôn giảm đi không ít. Thì ra đối phương cũng bất đắc dĩ, hơn nữa hắn cũng lập nên công tích vĩ đại trong trận chiến năm đó.