- Ngươi...
Viện bị hắn nói nghẹn lời, thiếu chút nữa phun máu, trong mắt bắn ra hàn quang, cắn răng nói:
- Tốt, tốt, ngươi càng tiện, thời điểm ta xử trí ngươi càng thống khoái.
Thân ảnh nàng lóe lên, không đợi Lý Vân Tiêu trả lời, liền trực tiếp phá không rời đi.
Nàng sợ Lý Vân Tiêu còn nói nữa, nàng sẽ không nhịn được mà giết hắn.
Nếu đổi lại trước kia, cho dù liều mạng cảnh giới giảm xuống cũng muốn đánh chết đám người Cửu Uyên, dùng tiết mối hận trong lòng. Nhưng Trọc Khôn nói với nàng, nàng vẫn không bỏ qua được.
Truy cầu cảnh giới rất cao, hai người cùng trở nên cường đại, đây mới là tâm nguyện cuối cùng của Trọc Khôn.
- Hai người vĩnh viễn ở cùng nhau, chỉ cần ta thành tựu thiên giới chi chủ, cũng chẳng khác nào hắn thành tựu.
Trong lòng Viện đau thương, cũng có tín nhiệm vô cùng cường đại. Cho nên nàng không cho phép có nhân tố gì ảnh hưởng tới cảnh giới của mình.
- Đi, đi sao?
Phi Nghê có cảm giác sông sót sau tai nạn, nói thầm.
Lý Vân Tiêu có chút buồn bực, nhìn lên không trung, nói:
- Cửu Uyên đại nhân, vì sao không đánh một trận, liều mạng bị thương kéo cảnh giới nàng giảm xuống. Như vậy chờ nàng trở về Ma giới, đợi cảnh giới vững chắc sẽ tung hoành giới này vô địch, sợ rằng đại nhân cũng không phải đối thủ của nàng?
Trong lời nói của hắn mang theo ý trách móc.
Sắc mặt Cửu Uyên tái nhợt, máu tươi chảy ra khỏi khóe miệng, hiển nhiên thương thế còn nghiêm trọng hơn lúc nãy.
- Nàng tung hoành vô địch giới này, liên quan gì tới ta?
Cửu Uyên nói câu này làm mọi người sững sờ, đặc biệt là Lý Vân Tiêu, hảo cảm của hắn giảm xuống thẳng tắp.
Cửu Uyên tiếp tục nói:
- Cuộc chiến phong ma năm đó ta cũng không tham gia, lần này cũng không có ý định tham dự. nhưng cơ duyên xảo hợp để ta gặp được, tuy thánh ma lực mạnh, tàn sát sinh linh giới này cũng có thể, nhưng muốn hủy diệt thế giới này lại không được, chỉ cần thời gian lưu chuyển, không qua bao nhiêu năm, sinh linh mới sẽ đản sinh, nhưng đó là một lần luân hồi.
Mọi người: "..."
Lý Vân Tiêu im lặng nói:
- Cuồng chóng mặt! Đại nhân thật sự dám mở miệng.
Cửu Uyên nói:
- Vốn chính là như thế, ta cũng không có nói sai. Vạn vật sinh linh, cho dù không bị hủy trong tay Thánh Ma, cũng chậm rãi tiêu vong, bắt đầu luân hồi kỷ nguyên mới, đây cũng là Thiên Đạo. Mặc dù là Thánh Ma diệt thế, cũng là trong Thiên Đạo, không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Hắn nói lời này làm mọi người phiền muộn.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Nói như vậy, những người chúng ta đoàn kết lại chống Ma giới đều là những thằng ngu sao? Làm tất cả cũng không có ý nghĩa gì, thậm chí mâu thuẫn với Thiên Đạo ‘ Thánh Ma diệt thế ’ sao?
Cửu Uyên gật đầu nói:
- Có thể nói như vậy. Thiên Đạo vô tình, nhưng các ngươi hữu tình. Cho nên các ngươi có ‘ tình ’ với Thiên Võ Giới, có ‘ tình ’ với bằng hữu, ‘ tình ’ với người yêu, cho nên các ngươi bận rộn bôn ba, vì ‘ tình ’ mà chiến. Cũng là trong Thiên Đạo.
Lý Vân Tiêu không khách khí nói ra:
- Như vậy đại nhân đã vô tình vô nghĩa.
Cửu Uyên nói:
- Ta có thể xem như vô tình, nhưng cũng không phải là vô nghĩa, nếu không cũng không tới cứu các ngươi. Mỗi người có đạo khác nhau, ta sẽ không ra tay tham dự vào chuyện hai giới, hôm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Nếu như Ma tộc giết đến trước cửa thâm uyên thì sao?
Cửu Uyên nhíu mày, nói:
- Đó là chuyện không có biện pháp, ta sẽ ra tay chống cự.
Lý Vân Tiêu cười lạnh, nói:
- Tốt! Nếu đại nhân nói như vậy, ta sẽ đi tới cửa thâm uyên mở cái khe đi tới Ma giới, cuộc chiến hai giới sẽ ở ngay thâm uyên. Ha ha, đại nhân không cần cám ơn, thỉnh làm xem ta như Lôi Phong là được rồi.
- Ngươi...
Cửu Uyên không nói được, không biết trả lời như thế nào mới đúng, trầm mặc một lúc mới nói:
- Thông đạo hai giới há nói đánh xuyên qua là xuyên qua. Hơn nữa không gian thâm uyên cực kỳ vững chắc, còn khó đục thủng hơn các nơi nào khác trong Thiên Võ Giới.
- Như vậy ah, đa tạ đại nhân nhắc nhở.
Lý Vân Tiêu ôm quyền nói:
- Vậy sau này có Ma tộc xâm lấn,ta sẽ dẫn Ma tộc tới cũng có thể sao? Hoặc là kiến tạo mấy truyền tống trận cỡ lớn trước cửa nhà của ngươi, mỗi một nơi đi tới khe hở khác nhau. Ha ha, làm cho đại nhân sung sướng.
Phi Nghê cũng che miệng mà cười, nói:
- Đúng thế! Thiên Võ Giới là Thiên Võ Giới của mọi người, dựa vào cái gì chúng ta chém giết bán mạng ở phía trước, vì bảo vệ thế giới này chết bao nhiêu người, mà có người lại dùng vô tình làm cớ, núp ở phía sau hưởng thụ thành quả mà mọi người chém giết đầu rơi máu chảy mới có chứ?
Cửu Uyên trầm mặc một hồi, mới thở dài nói:
- Đến trình độ của ta, xem chuyện bên ngoài rất nhạt, một lòng chỉ cầu cảnh giới rất cao. Cuộc chiến hai giới không nhiễu lòng ta được.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Ai không muốn một lòng chỉ cầu cảnh giới rất cao? Ưa thích giết tới giết lui, giết tới mình đầy thương tích rồi vẫn lạc sao? Nếu không có chúng ta đứng ở phía trước, ngươi còn có thể một lòng truy cầu cảnh giới rất cao sao? Hy vọng đổi người khác, lần này tới phiên đại nhân đứng trước đi, để giúp chúng ta truy cầu cảnh giới rất cao được chứ? Chúng ta cũng rất muốn tiếp tục tiến lên cao hơn đấy.
Tất cả mọi người gật đầu phối hợp.
Cửu Uyên im lặng, thở dài:
- Vân minh chủ muốn làm gì?
Lý Vân Tiêu biết rõ người này bị nói động, đại hỉ, nói:
- Tự nhiên là gia nhập vào đại quân kháng ma, cống hiến lực lượng của mình, năng lực càng lớn trách nhiệm cũng càng lớn!
Bắc Quyến Nam thở dài một tiếng, nói:
- Nếu là mươi vạn năm trước, đại nhân chịu ra tay, có lẽ không hi sinh nhiều chiến hữu như thế. Hôm nay Thiên Võ Giới sẽ có bộ dáng khác rồi.
Cửu Uyên cũng không tức giận, sắc mặt lạnh nhạt vạn năm không đổi, hoàn toàn không đặt lời Bắc Quyến Nam trong lòng.
Hiên Viên Diệu cũng đi tới, ôm quyền nói:
- Hôm nay Thiên Võ Giới nhân tài tàn lụi, Giới Vương cảnh chỉ còn mình tiền bối. Đến thời khắc nguy nan này, đại nhân không động thân đi ra, còn có ai có thể đứng ra đảm đương?
Cửu Uyên nói:
- Được rồi, lần này ta ra tay cũng bị cuốn vào thị phi. Nếu có đại sự cứ tới giới khanh tìm ra. Còn lại việc nhỏ thì đừng phiền ta.
Lý Vân Tiêu đại hỉ, nói:
- Việc nhỏ sẽ không quấy rầy tiền bối. Nhưng mà còn có một chuyện...
Sắc mặt của hắn khó xử.
Cửu Uyên nhíu mày, nói:
- Người tu hành chúng ta, có gì cứ nói, chớ quanh co lòng vòng. Nếu đã đáp ứng thì đáp ứng, không thể đáp ứng thì ngươi nói thế nào ta cũng không đáp ứng.
Lý Vân Tiêu cười cười, nói:
- Ta sẽ nói thẳng. Ngày đó trong hải chi sâm lâm, những cự thú biển sâu tác chiến giúp tiền bối, dường như hoàn toàn khác với Thủy Tiên có thể triệu hoán ra.
Cửu Uyên trầm ngâm một hồi, nói:
- Ngươi muốn cho cự thú biển sâu tác chiến với ngươi?
Lý Vân Tiêu phất tay ngắt lời, nói:
- Không phải tác chiến giúp ta, là giúp Thiên Võ Giới, cũng là tác chiến giúp tiền bối.
Cửu Uyên cười khổ một tiếng, nói:
- Ngươi thực rất biết nói chuyện.