TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 171 “Không đồng ý?” 

Hoa Tưởng Dung bĩu môi: “Đương nhiên người ta biết như vậy là không đúng, chỉ là tức không chịu được thôi.” 

“Sao vậy? Có khán giả nói lung tung à?” 

“Khán giả thì tính làm gì, em đã sớm quen rồi, tức nhất là cái tên Nhiếp Tranh khốn kiếp kia, lấy cái tên gì mà gọi là “Đạo Thần”, xoay người làm trò nấu ăn, cướp người xem đi hết rồi, livestream của em cũng không có người, vậy còn có nghĩa gì nữa?” 

“Nhiếp Tranh? Đạo Thần?” 

Bách Tin Hoành nhíu mày, gần đây quả thực có nghe qua cái tên này, hình như rất nổi. 

Người đại diện Lưu Sùng nói: “Chủ tịch Bách, Đao Thần này là nghệ sĩ dưới trướng của công ty giải trí Ức Mạch, ông ta nổi như vậy, giành hết người xem của Đấu Sa rồi, chẳng phải mấy chủ phòng của công ty giải trí Bá Khổng chúng ta không còn cơm ăn nữa sao? Ngài xem việc này nên làm thế nào bây giờ?” 

Bach Tin Hoành vừa nghe xong, gương mặt lại càng cau có. 

Nếu nổi lên gần đây chỉ là một chủ phòng thì chẳng có gì, vấn đề là chủ phòng này lại dưới quyền công ty giải trí Ức Mạch, điều này thì không thể nhịn được. 

“Được, chuyện này tôi biết rồi, em cứ tiếp tục livestream đi, tôi sẽ xử lý.” 

“Biết rồi ạ.” 

Hoa Tưởng Dung trở về phòng livestream, mà Bách Tin Hoành lại lập tức rời khỏi công ty, lái xe đến trụ sở chính khu vực Giang Nam của Đấu Sa. 

Bốn mươi phút sau, Bách Tin Hoành đến trụ sở chính Đấu Sa. 

Trong phòng làm việc của sếp. 

Bách Tin Hoành cùng với ông chủ Đấu Sa - Từ Dương Thúc ngồi đối diện nhau. 

“Chủ tịch Bách, sao tự dưng ngài lại muốn đến ngồi ở chỗ tôi vậy? Từ Dương Thúc hỏi. 

Bách Tin Hoành không nói chuyện, mà nâng chén trà lên nhấp một ngụm, muốn nói lại thôi. 

Từ Dương Thúc lòng sâu không đáy, dò hỏi: “Chủ tịch Bách, có việc thì ngài cứ nói, chứ đừng hù doạ tôi như vậy mà.” 

Bách Tin Hoành thở dài nói: “Chủ tịch Từ, có chuyện tôi thấy rất nguy hiểm với ông, muốn nói nhưng lại sợ đắc tội với ông, không dám nói.” 

“Ai da, chủ tịch Bách khách sáo rồi, có chuyện cứ nói đi đừng ngại.” 

“Chuyện là thế này, chủ tịch Từ, nền tảng Đấu Sa của các ông gần đây có phải có một chủ phòng tên “Đạo Thần” nổi lên không?” 

Từ Dương Thúc gật gật đầu: “Không sai.” 

“Nghe nói đó là nghệ sĩ dưới quyền của công ty giải trí Ức Mạch?” 

“Đúng.” 

Bách Tin Hoành lắc đầu: “Vấn đề chính là ở chỗ đó.” 

Từ Dương Thúc ngạc nhiên: “Cái này thì có vấn đề gì?” 

“Chủ tịch Từ không biết, công ty giải trí Ức Mạch này tham vọng vô cùng, muốn nuốt trọn tất cả ngành công nghiệp giải trí ở Giang Nam. Livestream, cũng chỉ là một phần trong kế hoạch của bọn họ mà thôi.” 

“Cho nên là?” 

“Cho nên....” Bách Tin Hoành âm hiểm nói: “Bọn họ để chủ phòng livestream chỗ ông, lại không ký hợp đồng với ông, nhìn bề ngoài có vẻ như giúp nền tảng Đấu Sa làm sôi động không khí, thúc đẩy chi tiêu, gia tăng lưu lượng, nhưng thực ra....” 

Bách Tin Hoành muốn nói lại thôi. 

Từ Dương Thúc sốt ruột hỏi: “Thực ra thì như thế nào?” 

“Ha ha, thực ra thì, bọn họ muốn tiêu diệt Đẩu Sa, thỏa mãn bản thân!” 

“Hả?” Từ Dương Thúc kinh ngạc hỏi: “Sao lại nói vậy?” 

“Chủ tịch Từ nghĩ xem, bây giờ chỉ cần Đạo Thần phát sóng, tất cả người xem của nền tảng Đấu Sa đều qua xem, biến thành người hâm mộ của ông ta. Đến khi đó, công ty giải trí Ức Mạch cũng thành lập một công ty livestream của riêng mình, Đao Thần gia nhập vào nền tảng livestream của bọn họ. Khi đó, giành hết tất cả người xem của Đấu Sa qua đó, người ở nền tảng Đấu Sa của ông đều chạy hết đi rồi, đến khi đó muốn khóc cũng không có nơi để mà khóc!” 

Từ Dương Thúc hít một ngụm khí lạnh: “Nói cũng đúng, vậy tôi nên làm gì bây giờ? 

“Cũng dễ thôi, ông ép Đao Thần ký hợp đồng, năm năm, không, trong vòng 

mười năm chỉ có thể livestream ở nền tảng Đấu Sa của ông, không được livestream trên những nền tảng khác.” 

Từ Dương Thúc cười khổ: “Điều này có thể sao? Công ty giải trí Ức Mạch nhất định sẽ không đồng ý.” 

“Không đồng ý?” 

Bách Tin Hoành nở nụ cười: “Không đồng ý thì để cho bọn họ cút đi, đóng phòng livestream của Đạo Thần lại, để cho ông ta lạnh lẽo đi, như vậy chẳng phải người hâm mộ của nền tảng Đấu Sa của ông đều được giữ lại sao? Hơn nữa, Đạo Thần kia chẳng qua chỉ là một đầu bếp thôi mà, ông ta thì có bản lĩnh quái gì. Sau này, ông tìm mười mấy, hai mươi các đầu bếp năm sao gia nhập Đẩu Sa, tạo ra mấy cái Đao Thần trong phút chốc.” 

“Đến khi đó, ông vừa bảo vệ được người xem của Đấu Sa, lại tạo ra được một đám Đao Thần của chính mình, hợp đồng đều ký với Đấu Sa của ông, tiền kiếm được đều chui vào ví của ông, tội gì mà không làm?” 

Đọc truyện chữ Full