Cô ấy đã ước mơ làm một minh tinh ngay từ khi còn bé, cuối cùng giấc mơ năm xưa đã trở thành sự thật rồi.
Khi trở về nhà, Lăng Dao đóng cửa lại, cởi giày và tất ra, bước chân trần trên tấm thảm mềm mại, thả lỏng cơ thể sau một ngày mệt mỏi.
Lúc cô ấy bước vào phòng khách định uống miếng nước, chợt kinh ngạc phát hiện có một người đàn ông đang ngồi trên sô pha trong phòng khách.
Người đàn ông vẫy tay chào cô ấy: "Xin chào, đã lâu không gặp."
Lăng Dao sợ tới mức suýt hét toáng lên, cô ấy biết người đàn ông này, chính là bạn trai cũ. của cô ấy, người đã chia tay cô ấy vào nửa năm trước - Mạc Thiếu Hồng.
Bọn họ quen nhau từ khi còn học đại học và yêu nhau từ lúc nào không hay, nhưng đến nửa năm trước Lăng Dao mới biết Mạc Thiếu Hồng là tên bắt cá nhiều tay, ngoài Lăng dao ra thì anh ta còn yêu đương với năm sau cô bạn gái nữa.
Anh ta "qua lại" với những người phụ nữ đó mỗi ngày, cho nên Lăng Dao mới nhẫn tâm chia tay với anh ta và cắt đứt mối quan hệ kể từ đó.
Mạc Thiếu Hồng cũng không quá để ý, dù sao anh ta cũng có rất nhiều phụ nữ, ít đi một người cũng chẳng sao, nếu không có Lăng Dao thì sau này tìm thêm người khác là được, cho nên trong suốt sáu tháng qua bọn họ không hề liên hệ gì với nhau nữa.
Cứ tưởng rằng đời này bọn họ sẽ giống như người qua đường mãi mãi không liên quan gì với nhau nữa, nhưng hôm nay Mạc Thiếu Hồng lại đột nhiên xuất hiện trong nhà của Lăng Dao.
Mà chuyện đáng sợ hơn là trước khi đi Lăng Dao đã đóng chặt cửa chính và cửa sổ rồi, thế Mạc Thiếu Hồng vào đây bằng cách nào?
Mạc Thiếu Hồng nhìn ra nghi ngờ của cô ấy bèn móc ra một cái chìa khóa từ trong túi rồi nói: "Em quên rồi à, lúc tình cảm chúng ta còn tốt, em đã đưa chìa khóa cho tôi đấy."
Lăng Dao hừ lạnh một tiếng, hỏi ngược lại: "Chúng ta đã chia tay rồi, anh còn ở trong nhà tôi làm gì?"
Mạc Thiếu Hồng mỉm cười: "Dao Dao, đừng tuyệt tình như vậy mà, hôm nay anh đến đây là muốn nối lại tình xưa với em."
Lăng Dao cho anh ta hai chữ: "Nằm mơ"
Mạc Thiếu Hồng lại không cảm thấy bất ngờ, anh ta đã sớm nghĩ Lăng Dao sẽ trả lời như vậy.
Anh ta vui tươi hớn hở nói: "Con người thời nay đó, sau khi giàu sang, có công danh rồi thì liền trở mặt, ngay cả người đàn ông yêu thương của mình cũng nỡ lòng bỏ rơi. Chao ôi, lòng người khó đoán mà!"
Lăng Dao tức giận nói: "Anh còn mặt mũi nào mà nói chứ? Lúc trước tôi đã trả giá cho anh bao nhiêu? Còn anh thì sao? Câu kết làm bậy với năm, sáu người phụ nữ khác sau lưng tôi, thật nực cười là tôi vẫn giao phó chân tình cho anh. Tôi đúng là ngu ngốc hết chỗ nói!"
"Hiện tại anh còn muốn trở về tái hợp lại với tôi sao?"
"Ha ha, tự đi mà mơ giấc mộng hão huyền của anh đi!"
Lăng Dao đi tới cửa nhà, một tay đẩy cửa: "Đây là nhà của tôi, không hoan nghênh anh, mời anh hãy bỏ chìa khóa xuống rồi mau chóng rời đi!"
Mạc Thiếu Hồng thở dài.
"Được, được rồi, thật là một người phụ nữ vô tình vô nghĩa, coi như tôi đã nhìn thấy cô."
Anh ta cất bước đi tới cửa rồi đột nhiên quay đầu lại nói: "Đúng rồi, Dao Dao, tôi nghe nói gần đây cô có vẻ rất hot nhỉ? Phim điện ảnh cô quay rất ăn khách, bây giờ lại còn đang có kế hoạch quay phim mới. Đây là dấu hiệu sắp được thăng cấp thành nữ nghệ sĩ rồi đó. Xin chúc mừng, chúc mừng."
Lăng Dao cười khẩy: "Đây cũng không phải việc của anh."
"Ồ? Thật sao?" Mạc Thiếu Hồng lấy ra một ổ USB trong ngực ra, xoay nó trong tay rồi nói: "Chỉ là không biết những người hâm mộ cô khi biết thần tượng trông thì có vẻ trong sáng, đáng yêu, tính cách dịu dàng và hiền lành thực ra chỉ là một thứ đồ cũ bị người ta từng chơi đùa mà thôi, liệu còn có thể tiếp tục cảm thấy hứng thú với cô hay không?"
Sắc mặt của Lăng Dao thay đổi trong nháy mắt.
Cô ấy biết Mạc Thiếu Hồng đang đe dọa mình.
Năm đó Lăng Dao còn trẻ, thiếu hiểu biết và không có chút phòng bị nào trước đàn ông. Khi còn học đại học, cô ấy đã bị những lời ngon tiếng ngọt của Mạc Thiếu Hồng lừa dối và giao lần đầu tiên cho tên đàn ông còn chẳng bằng cầm thú này.