TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 254 Đinh Phong Thành cảm thấy đời anh ta thật khổ quá. 

Chi bằng cứ đồng ý đại đi, đến lúc đó thì ra vẻ xem thường tùy ý một chút, thua thì thua, cũng chẳng có gì ghê gớm, dù gì thì đối phương cũng là một con át chủ bài trong đội xe chuyên nghiệp khét tiếng cơ mà, thua thì cũng chẳng có gì là mất mặt cả. 

Thua mà còn lấy được một ngàn vạn, rất có giá trị! 

Đinh Phong Thành hèn hạ hỏi lại: "Có thật là mặc kệ thắng thua thế nào, anh cũng đưa cho tôi một ngàn vạn chứ?" 

Rắn Hổ Mang cười, anh ta vung tay lên một cái, lập tức có người đi đến dâng lên”giấy sinh 

từ” 

“Ký xuống “giấy sinh tử này, dù có thắng hay thua, Rắn Hổ Mang tôi đều sẽ dâng lên cho anh một ngàn vạn coi như là phí mời." 

“Nếu kẻ hèn này thua, tôi sẽ lập tức rời đi, vĩnh viễn không bao giờ bước vào khu Giang Nam này một bước." 

“Nhưng nếu anh thua..." 

Đinh Phong Thành sửng sốt: "Nếu tôi thua thì sao?" 

“Ha ha, kẻ hèn này nghe nói anh Định đây là một nhân vật lớn trong nhà họ Đinh kiệt xuất ở Giang Nam này. Nếu anh thua, tôi cũng chẳng dám yêu cầu gì nhiều, chỉ cần anh gỡ bảng hiệu gia truyền của nhà họ Đinh xuống cho tôi là được." 

“Này...” 

Không chờ Đinh Phong Thành kịp mở miệng nói câu nào, Đinh Trọng đã tranh lời nói trước: "Không được! Bảng hiệu gia truyền đó là tổ tiên nhà họ Đinh chúng tôi để lại, đó là thể diện của nhà họ Đinh, làm gì có chuyện gỡ là gỡ? Nếu cái bảng hiệu đó bị gỡ thì còn gì là nhà họ Đinh nữa?" 

Rắn Hổ Mang cười: “Này ông già, giờ ông mới biết giữ thể diện sao? Vậy thời điểm thân xe nhà các người vứt hết thể diện của đội xe Tất Tốc chúng tôi xuống đất để người đời điên cuồng giẫm đạp thì sao các người không thử ngẫm lại xem, chúng tôi có xấu hổ hay không 

hả?" 

Câu chuyện lại tiếp tục: "Chưa kể, ông già này, Đinh Phong Thành nhà các người chính là thần xe trong dân gian, kỹ thuật lái xe vô cùng thần kỳ điệu nghệ, sao có chuyện anh thua được chứ? Ông nói thử xem đúng không hả?" 

Đinh Trọng giận đến nỗi mặt đỏ bừng. 

“Không được, nói gì thì nói, tôi tuyệt đối không đồng ý.” 

Rắn Hổ Mang cười: “Hahaha, hóa ra cái gọi là thần xe cùng lắm cũng chỉ là cái tên bên ngoài. Nhà họ Đinh suy cho cùng cũng chỉ toàn hạng người ham sống sợ chết. Mà thôi bỏ đi, Liệt Diễm Hổ, cậu hãy đi tìm phóng viên và nói họ đăng một bài báo rằng nhà họ Đinh chưa chiến đã khiếp, tên nhát gan có thể thắng cậu lúc trước là hoàn toàn dựa vào may 

mắn. Toàn bộ gia tộc này chỉ toàn người tham sống sợ chết, người yếu đuối không tài cán và là kẻ bất lực, đúng là đáng khinh" 

Đinh Trọng vốn là người sĩ diện. 

Mà người sĩ diện thì đương nhiên không chịu nổi sự đả kích này rồi. 

Dù rằng biết rõ đối phương đang dùng chiêu khích tướng với mình, nhưng Đinh Trọng không thể kiềm chế nổi nữa, ông ta hét lớn một tiếng: "Láo xược! Nhà họ Đinh tôi là chỗ để đám các người tùy ý coi thường, bắt nạt à? Thà rằng chết đứng chứ không thể sống quỳ được. Phong Thành, ông nội ủng hộ cháu, ký vào “giấy sinh tử đó nhanh!” 

Đinh Phong Thành cảm thấy đời anh ta thật khổ quá. 

Như này thì có khác gì trâu bắt chó đi cày chứ? Anh ta biết rõ mình không thể so đo nổi với đám người này, nhưng cũng đành cắn răng đi ký tên. 

Sau ba nét bút, anh ta đã hoàn thành việc ký tên vào “giấy sinh tử. 

Khuôn mặt Đinh Phong Thành dài ra như trái mướp đắng, trông cực kỳ khó coi. 

Rắn Hổ Mang cười: “Anh Đinh, anh không cần phải sợ đâu, giấy sinh tử này chỉ là một cái tên thôi mà, xã hội văn minh sẽ không ai lấy mạng sống ra thi đấu, đây cùng lắm cũng chỉ là một bản thỏa thuận, tránh việc hai bên đấu xong sẽ không giữ đúng lời hứa ban đầu, mọi chuyện chỉ có vậy thôi, chứ không liên quan gì đến mạng sống" 

Không liên quan đến mạng sống sao? 

Nhưng liên quan đến thể diện! 

Đinh Phong Thành dường như bị nghẹn rồi, anh ta muốn khóc nhưng lại không thể khóc nổi. 

Đọc truyện chữ Full