TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 442

Người xung quanh không ngừng hò hét inh ỏi, duy trì tiếng vỗ tay tán thưởng người phe mình.

 

Đinh Mộng Nghiên nhìn quanh.

 

Chỉ thấy trên lôi đài, một người đàn ông để tóc dài đánh ra một nắm đấm mạnh mẽ, nện vào mặt đối thủ, trực tiếp khiến mặt đối thủ biến dạng.

 

Người đàn ông tóc dài nhấc đối thủ dậy, quăng một cái xuống lôi đài, cảnh tượng vô cùng máu tanh.

 

Đinh Mộng Nghiên càng thêm sợ hãi, trốn ở sau người Giang Sách lạnh run.

 

Nơi này, thật sự là nhà máy sản xuất thép sao?

 

Xi Hổ dẫn theo Giang Sách, Đinh Mộng Nghiên đi tới trước mặt một người đàn ông có dáng người mập lùn ục ịch, người này có một bộ râu quai nón, cả khuôn mặt đỏ bừng bừng, vừa nhìn là biết kẻ đã say rượu quá độ.

 

Người này, chính là Thiêu Hồ Tử.

 

Xi Hổ cung kính nói: “Đại ca, hai vị này nói là đã từng liên hệ với anh ngày hôm qua, là người của Sản Xuất Nhiệt Đinh, muốn tới bàn chuyện làm ăn với

 

anh.”

 

Thiêu Hồ Tử trực tiếp xem nhẹ Giang Sách, ánh mắt dừng ở trên người Đinh Mộng Nghiên đánh giá.

 

Nhìn từ đầu đến chân.

 

Rồi lại từ chân lên đầu.

 

Nhìn một hồi, trong ánh mắt bắn ra từng tia sáng, hưng phấn không thôi, anh ta đã rất lâu không gặp được người phụ nữ chất lượng tốt thế này rồi.

 

Phải giành được.

 

Tất phải giành được!

 

Anh ta cười hề hề nói: “Sản Xuất Nhiệt Đinh, Đinh Mộng Nghiên?”

 

Đinh Mộng Nghiên bị ánh mắt tà ác của anh ta nhìn mà có chút sợ hãi, trốn ở sau người Giang Sách nói: “Phải, là tôi. Ngày hôm qua ông nội tôi Đinh Trọng đã xác nhận với anh, muốn thu mua một lượng lớn vật liệu thép, không biết phía bên anh có hàng không?”

 

Đinh Mộng Nghiên thật sự hoài nghi.

 

Chỗ này trông thế nào cũng không giống một nhà máy chuyên chế tạo vật liệu thép chuyên nghiệp, mà trông giống là một nơi để đánh hắc quyền dưới lòng đất hơn.

 

Thiêu Hồ Tử gật đầu.

 

“Có hàng, đương nhiên có.”

 

“Chẳng qua.”

 

Ánh mắt anh ta quét một vòng trên người Đinh Mộng Nghiên, cười ha ha nói: “Vì sao tôi phải bán cho cô đây?”

 

Đinh Mộng Nghiên sửng sốt, đây là có ý gì?

 

Cô hỏi: “Thưa anh, trước đó không phải chúng ta đã bàn xong cả rồi sao?”

 

“Ài, nói chút chút thôi, lại chưa ký hợp đồng. Hiện tại có nhà ra giá cao hơn bên cô, cho nên vì sao tôi phải bán cho cô mà không bán cho người khác?”

 

Đinh Mộng Nghiên thật sự không biết phải nói gì, có ai buôn bán vậy à?

 

Nhưng trong cái dạng này của Thiên Hồ Tử, nói đạo lý với anh ta mà được à?

 

Cô hỏi: “Thế anh muốn thế nào mới bằng lòng bán cho tôi?”

 

Thiệu Hồ Tử vui vẻ, vỗ tay phát ra tiếng, ha ha nói: “Đơn giản thôi, cô có thể khiến tôi vui vẻ, tôi sẽ bán vật liệu thép cho cô. Nếu đêm nay cô đủ cố gắng, khiến tôi vui vẻ thì tôi còn bớt giá cho cô đó…”

 

Vũ nhục.

 

Vũ nhục trắng trợn.

 

Đinh Mộng Nghiên tức đến toàn thân phát run, hận không thể đi lên tát cho đối phương một cái.

 

Nhưng cô vẫn kìm lại, hôm nay mục đích của cô là ký kết hợp đồng, mua được vật liệu thép, vì mục đích này, cô phải cố hết sức mà kìm chế.

 

Cô trực tiếp từ chối nói: “Không làm được.”

 

“Không làm được, vậy cô có thể đi rồi, tôi không bán.”

 

“Anh! ! !”

 

Lúc này, Giang Sách đứng ra nói: “Nếu không, chúng ta đổi điều kiện?”

 

Thiêu Hồ Tử nhìn thoáng qua Giang Sách: “Điều kiện gì?”

 

Giang Sách chỉ chỉ người đàn ông tóc dài trên lôi đài, lạnh nhạt nói: “Người nơi này của các anh có vẻ đều thích đánh hắc quyền nhỉ? Nếu tôi có thể đánh bại cấp dưới của anh, anh bán vật liệu thép cho chúng tôi, thế nào?”

Đọc truyện chữ Full