TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 573 Cháy rừng? 

Tất nhiên, tất cả là do người soát vé biết thân phận thực sự của Giang Sách, vì sự tôn trọng, và nhiều hơn là vì sợ hãi. 

Đã xuống tàu. 

Giang Sách lấy xe và đích thân chở đám người Tân Uẩn trở lại Trung tâm Y tế Nhân Trị. 

Dọc theo đường đi, Giang Sách đang nghĩ về nơi tạm thời bố trí cho Tiểu Điệp. 

Để cô ta về cùng với Tân Uẩn và sống chung mấy ngày ư? 

Không được. 

Thân phận của Tiểu Điệp rất đặc biệt, nếu để cô ta về với Tân Uẩn thì có thể gặp nguy hiểm, và ngay cả Tân Uẩn và Tân Tử Dân cũng sẽ gặp nạn. 

Sau khi suy nghĩ, Giang Sách quyết định để cô ta sống ở tòa nhà văn phòng chính ở khu Giang Nam trong thời điểm hiện tại. 

Ở đó có một nơi chuyên dùng để dừng chân, và nó cũng được bảo vệ bởi Mộc Dương Nhất và Mười Hai Cung, vì vậy an toàn không phải là một vấn đề. 

Trong xe. 

Tiểu Điệp hỏi: "Giang Sách, tôi có thể gặp Tại Ngôn khi trở về không?" 

Giang Sách ăn ngay nói thật: "Tôi e là không. Vì mối quan hệ của hai người, Tôn Tại Ngôn đã bị một nhóm người xấu xa lợi dụng và trở mặt với tôi." 

“A?” Tiểu Điệp bối rối: “Vậy mà anh còn cứu tôi?" 

Giang Sách nói: "Cứu cô sẽ giải tỏa lo lắng sau này của Tôn Tại Ngôn, sau đó tôi khiến cho anh ta thua tâm phục khẩu phục, khi đó tôi sẽ cho cô gặp anh ta." 

"Nói thật với cô, điều tôi muốn làm là 'bắt được viên đại tướng Tôn Tại Ngôn này!" 

Tiểu Điệp cảm thấy rất hứng thú với lời nói của anh. 

Cô ta cười nói: "Tại Ngôn rất lợi hại. Đương nhiên, anh cũng không tệ. Nhưng theo tôi thì anh vẫn không bằng Tại Ngôn. Về sự mưu trí thì anh không thể so với anh ấy, vì vậy đừng tự mình chuốc lấy khổ." 

"Nếu thật sự không được thì tôi sẽ trực tiếp ra mặt để cho anh ấy gia nhập trận doanh của anh, như vậy anh sẽ tiết kiệm được rất nhiều phiền phức, không phải sao?" 

Giang Sách bật cười. 

"Không cần." 

"Nếu lợi dụng cô để cho anh ta gia nhập trận doanh của tôi, vậy tôi cùng những kẻ phản diện khác có gì khác biệt?" 

"Tôi muốn khiến Tôn Tại Ngôn thua một cách tâm phục khẩu phục." 

Tiểu Điệp mím môi khinh thường: "Hừm, dù sao tôi cũng không tin anh có thể thắng Tại Ngôn. Nhưng đừng lo, khi nào anh muốn tôi ra mặt cũng được, tôi sẽ giúp anh." 

Giang Sách cười và không nói gì. 

Liệu anh sẽ thua Tôn Tại Ngôn không? Không phải là không thể. 

Chỉ là vì Giang Sách có thể đánh bại Tôn Tại Ngôn một lần thì anh có khả năng đánh bại anh ta lần thứ hai. Anh muốn để câu chuyện lịch sử "Thừa tướng Gia Cát nhận Khương Duy" được tái hiện ở thời đại này! 

Khi đang trò chuyện, đột nhiên, đường cao tốc bị chặn, Giang Sách không có lựa chọn nào khác ngoài đạp phanh và dừng xe. 

Anh nghi ngờ nhìn về phía trước. 

Nơi này vẫn còn xa thành phố chính, bình thường không có nhiều xe cộ, theo lý mà nói thì không có khả năng bị tắc đường. 

“Các người xem!” Tân Uẩn duỗi ngón tay ra phía trước bên trái. 

Mọi người đồng loạt nhìn về phía đó, chỉ thấy đỉnh núi cách đó không xa có một ngọn lửa cuồng bạo thiêu đốt, hỏa long cực lớn dường như muốn nuốt chửng toàn bộ dãy núi. 

Cháy rừng? 

Giang Sách mơ hồ nhở ra hình như đây là một công viên rừng nổi tiếng ở khu Giang Nam, thành lập cách đây chưa đầy hai năm, là một điểm thu hút khách du lịch nổi tiếng của khu Giang Nam. 

Nơi đó vốn đã có rất nhiều người, nhưng bây giờ ngọn lửa to lớn như vậy đang bùng cháy, nghĩ thôi đã thấy đáng sợ. 

Hiện chưa rõ có bao nhiêu người bị thương và bao nhiêu người chết. 

Đọc truyện chữ Full