TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 626 Đã đến lúc thanh toán rồi!

"Lớp trưởng, cậu không ăn sao?" 

"Đúng vậy, chè ngon quá, tôi muốn một chén nữa." 

"Giang Sách thực sự không đơn giản, ngay cả đầu bếp Long Thành Viên cũng mời được, trâu bò thật!" 

Những người bạn cùng lớp trước đó còn bu bám nịnh hót Chung Đào, giờ lại đang khen ngợi Giang Sách. 

Họ hoàn toàn không có chính kiến, ai lợi hại hơn thì theo người ấy. 

Mặc dù không biết làm thế nào mà Giang Sách với mức lương hàng tháng là tám ngàn lại mời được đầu bếp này, nhưng chắc chắn người có thể mời được đầu bếp thì phải rất có thực 

lực. 

Nhìn thấy chè trôi nước trước mặt, Chung Đào không nuốt nổi, thậm chí còn không muốn cầm bát lên. 

"Hừ!" 

Anh ta vỗ bàn một cách nặng nề, cơn tức giận đang xông lên ngùn ngụt. 

Giang Sách mỉm cười lắc đầu, bưng chè lên và nói, chè trôi nước hạng nhất cả nước ăn ngon thật. 

Mọi người đang ăn thì cửa phòng mở ra và một người phụ nữ bước vào. 

Sau khi nhìn thấy người phụ nữ, đôi mắt của các chàng trai trong phòng lại sáng lên. 

Cô ấy là cô gái xinh đẹp thứ nhì trong lớp - Dương Quân Như, năm đó cô ấy cùng với Đinh Mộng Nghiên được mệnh danh là "Hai tiên nữ Quân Mộng", cũng là một đại mỹ nữ, không thiếu người theo đuổi. 

Thấy không thể lợi dụng Đinh Mộng Nghiên, các chàng trai bắt đầu có ý đồ với Dương Quân Nhu. 

"Quân Như, sao bây giờ cậu mới đến?" 

“Trên đường bị tắc đường, tôi xin lỗi vì đã đến muộn” Giọng nói của Dương Quân Như rất nhỏ nhẹ, khi nói cô ấy thường cúi đầu xuống, trông giống như một cô gái nhỏ ở nhà khiến đám đàn ông phải nuốt nước miếng. 

"Quân Như, ngồi với tôi này." 

Đinh Mộng Nghiên đưa tay nắm lấy tay Dương Quân Như và bảo cô ấy ngồi xuống cạnh mình, hai người họ là bạn tốt của nhau thời còn đi học, nhưng sau khi đi theo con đường riêng thì cũng mất liên lạc luôn. 

Sau nhiều năm, chị em tốt gặp lại, cả hai đều rất hạnh phúc vui vẻ. 

Hai người đẹp lại ngồi bên nhau, các chàng trai lại ào ào rơi lệ. Họ không được ngồi cạnh mỹ nữ, đó là điều đáng tiếc, đáng tiếc. 

Chung Đào ho khan và hỏi: "Quân Như, tôi nghe nói rằng cậu đã kết hôn với một huấn luyện viên bóng đá hả?" 

Dương Quân Như gật đầu. 

Chung Đào tiếp tục: "Tên gì ấy nhỉ? Hình như là... La Phong?" 

La Phong? 

Đột nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người có mặt đều sáng lên. 

Một nam sinh nói với nụ cười trên môi: "Đó là La Phong, huấn luyện viên sửa bóng, đã bị cổ động viên đánh gãy chân và bị đội sa thải vào tháng trước vì dàn xếp tỷ số sao?" 

Dương Quân Như cúi đầu, sắc mặt của cô ấy hơi xấu hổ. 

Chung Đào rất đắc ý. 

> LA 

Anh ta biết về vấn đề của La Phong nen đã cố tình hỏi điều này, chỉ để làm bẽ mặt Dương Quân Như trước mặt mọi người. 

Khi còn đi học, điểm số của Dương Quân Như luôn áp đảo khiến anh ta khó chịu, sau đó, khi 

anh ta muốn theo đuổi Dương Quân Như, anh ta bị từ chối trực tiếp trước mặt mọi người. 

Món nợ này, anh ta vẫn luôn ghi nhớ trong lòng. 

Đã đến lúc thanh toán rồi! 

Chung Đào lạnh lùng nói: "Quân Như, cậu cũng thật là. Cậu xinh đẹp, học lực giỏi, còn đang là nghiên cứu sinh, có rất nhiều người theo đuổi cậu, sao cậu không lấy một đại gia và tận hưởng cuộc sống chứ? Sao lại lựa chọn kết hôn với tình yêu'hả? Điên rồi phải không?" 

Dương Quân Như khẽ cắn môi, trông rất tủi thân. 

"Anh Phong đối xử với tôi rất tốt." 

“Tốt thì có ích gì?” Chung Đào khinh bỉ nói: “Đàn ông là phải có năng lực, có thể kiếm được tiền! Dù có đối xử với cậu tốt đến đâu nhưng không kiếm được tiền cũng có ích lợi gì chứ? Ví dụ như có người lương tháng bảy tám ngàn, mà không biết phấn đấu, suốt ngày chỉ biết mặt dày ăn uống.” 

Khi chỉ trích La Phong, anh ta không quên mỉa mai Giang Sách. 

Chung Đào lại hỏi: "Nghe nói chồng cậu bị người ta đánh gãy chân, sức khỏe ngày càng xấu đi, nằm trên giường cũng không cử động được à? Không những không kiếm được tiền, cậu còn phải nuôi anh ta sao?" 

Không khí vui vẻ của buổi họp lớp trở nên rất căng thẳng trong phút chốc.

Đọc truyện chữ Full