Cái gọi là “đại ca” cũng không phải một danh xưng kính trọng dành cho người nào đó, mà đó thực sự là một đại ca.
Kỳ thật, ngoài ba anh em Đinh Tử Ngọc, Đinh Phong Thành và Đinh Mộng Nghiên ra, thìphía trên bọn họ còn một người đại ca nữa- Đinh Hồng Diệu, là anh trai Đinh Tử Ngọc, cháu trai Đinh Trọng.
Đinh Hồng Diệu chính là “con nhà người ta” trong truyền thuyết, từ nhỏ đã văn võ song toàn, không chỉ riêng thành tích vượt trội, tư duy nhanh nhẹn, đến cả thể trạng cũng hơn những đứa trẻ bình thường.
Dưới sự đào tạo tỉ mỉ từ gia tộc, Đinh Hồng Diệu phát triển một cách toàn diện, năm hai mươi tuổi đã trở thành phó tổng giám đốc của Sản xuất nhiệt Đinh, thời điểm đó anh ta còn đứng đầu trong top mười thanh niên trẻ tuổi xuất sắc nhất của toàn thành phố!
Đinh Hồng Diệu sở hữu chỉ số thông minh hơn người, làm việc quyết đoán, đừng thấy anh ta trẻ tuổi mà coi thường, những thủ đoạn của anh ta cực kỳ đanh đá chua ngoa, rất nhiều người có tuổi đời lăn lộn trong thương trường nhiêu năm cũng phải chịu thua dưới tay anh ta.
Và đương nhiên, Đinh Hồng Diệu được coi là chủ nhân đời kế tiếp của Sản xuất nhiệt Đinh, được Đinh Trọng vô cùng yêu mến.
Nhìn qua thì mọi thứ đều có vẻ ổn, không có bất kỳ vấn đề gì.
Mãi cho đến một ngày, mọi thứ đang tốt đẹp bỗng thay đổi.
Một người đàn ông tuổi còn trẻ đã mạnh và quyền lực như vậy, lòng dạ rất khó có thể lấp đầy, anh ta cực kỳ tự cao tự đại, không thèm để bất kỳ kẻ nào vào mắt, gói gọn trong bốn chữ: Cậy tài khinh người!
Theo suy nghĩ của anh ta, quy mô của Sản xuất nhiệt Đinh quá nhỏ, toàn bộ nhà họ Đinh đang phát triển theo hướng đi không đúng.
Lúc ấy, anh ta đã cật lực huy động gia tộc tiến hành đổi mới.
Nhưng có điều, người đứng đầu nhà họ Đinh là Đinh Trọng lại không đồng ý, nhà họ Đinh là vất vả cày cấy trong ngành công nghiệp này mấy chục năm, làm đâu chắc đấy, khó khăn lắm mới đạt được quy mô như ngày hôm nay, sao có chuyện nói thay đổi là thay đổi được?
Cả kể có tính toán đến chuyện thay đổi, thì cũng phải từ từ, huống gì trong lòng Đinh Trọng vốn không đồng ý thay đổi.
Vì thế, Đinh Trọng và Đinh Hồng Diệu đã cãi nhau một trận to trước mặt tất cả những thành viên cao cấp trong gia tộc, Một lần nọ, Đinh Trọng đã lợi dụng thân phận người đứng đầu để cưỡng chế Đinh Hồng Diệu, khi ấy mọi chuyện mới có thể bình ổn.
Mầm tai hoạ cũng được nuôi lớn từ khi đó.
Từ đó về sau, Đinh Hồng Diệu không bao giờ nhắc lại chuyện đổi mới gia tộc nữa, tất thảy đều làm theo ý của Đinh Trọng, thậm chí còn chủ động xin lỗi.
Về phần Đinh Trọng, ông ta cực kỳ hài lòng với kết quả này, cho rằng Đinh Hồng Diệu đã biết sai rồi.
Thú thực, Đinh Hồng Diệu là bằng mặt không bằng lòng, ngoài mặt thì xin lỗi nhận sai, nhưng thực tế lại bắt đầu ngấm ngầm đào hố, từng bước từng bước đem thế lực của mình thâm nhập vào từng tầng lớp của công ty.
Anh ta thậm chí còn lợi dụng sự yêu thích của bà cụ, thông qua sự “trợ giúp” của bà nội, mở rộng thế lực của chính mình. Truyện Đam Mỹ
Từng chút một, Sản xuất nhiệt Đinh đã bị Đinh Hồng Diệu nắm giữ.
Nếu tình trạng này vẫn còn tiếp diễn nữa, chắc chắn chỉ thời gian ngắn nữa thôi Đinh Trọng sẽ trở thành tư lệnh bù nhìn, Sản xuất nhiệt Đinh sớm hay muộn cũng sẽ bị Đinh Hồng Diệu ăn mòn toàn bộ.
Thứ Đinh Hồng Diệu muốn chính là trước tiên để Đinh Trọng về hưu, rồi anh ta sẽ ngồi vào vị trí của người đứng đầu.
Kết quả khi ấy tình trạng này đã bị Đinh Mộng Nghiên nhận ra.
Cô không chút do dự nào đem chuyện Đinh Hồng Diệu kết bè kết cánh, ý đồ “mưu phản” nói cho Đinh Trọng.
Mới đầu Đinh Trọng còn không tin, rồi răn dạy Đinh Mộng Nghiên một trận ra trò, sau đó càng nghĩ lại càng thấy không đúng, nên đã lén điều tra, mà sau khi điều tra mới thấy hỏng rồi, hóa ra gần một nửa công ty đã rơi vào tay Đinh Hồng Diệu.
Đinh Trọng nhịn không nổi, nên đã trở mặt với Đinh Hồng Diệu trước mặt tất cả mọi người.
Sau đó mọi chuyện càng ngày càng nghiêm trọng, phe phái do Đinh Trọng cầm đầu và phe phái do Đinh Hồng Diệu cầm đầu đấu nhau túi bụi, Đinh Trọng rơi vào thế bị động, ông ta sắp thua trận đến nơi.
Nhưng cũng nhờ vận may của ông ta không tồi, nhiều xí nghiệp lớn có thù oán với Đinh Hồng Diệu đã hợp sức cùng ra tay, giúp Đinh Trọng ổn định vị trí, diệt trừ Đinh Hồng Diệu.
Nếu không phải do lúc đầu Đinh Hồng Diệu cậy tài khinh người, tạo quá nhiều thù địch cho mình, hơn nữa cánh chim chưa từng đầy đặn, thì chưa chắc kết quả ai thua ai thắng.
Sau đó, Đinh Hồng Diệu bị đưa vào ngục giam, chịu án tù tám năm, đến nay vẫn chưa được ra ngoài.
Mỗi khi nhớ lại chút chuyện cũ như vậy, Đinh Trọng lại sợ hãi không thôi, đây là lần mà ông ta tiến gần nhất với “cái chết” trong đời.
Đấu đá với chính cháu trai của mình, thật là nực cười.
Kết quả của chuyện này là hai bên cùng thiệt.
Đinh Hồng Diệu thì khỏi phải nói rồi, vào ngục giam.
Mà Đinh Trọng cũng không khá khẩm hơn, vợ ông ta vì chuyện này mà đau buồn quá độ, tức chết trong nhà; Sản xuất nhiệt Đinh cũng bị thiệt hại nặng nề, rơi thẳng từ vị trí gia tộc hạng nhất xuống gia tộc hạng hai.
Một nhà họ Đinh vốn lớn mạnh càng ngày càng bị người ta khinh thường.
Và người thừa kế tương lai của nhà họ Đinh vốn được định sẵn là Đinh Hồng Diệu, vậy mà hiện tại người thừa kế chỉ còn mỗi Đinh Phong Thành, ha ha, độ chênh lệch của hai người bọn họ quả thực quá lớn, một trên trời một dưới đất.
Đinh Trọng vẫn hay tự hỏi, liệu có phải ông ta sai rồi không?
Phải chăng lúc trước ông ta nên chủ động thoái vị, để Đinh Hồng Diệu kế thừa nhà họ Đinh như dự tính, như vậy thì ít nhất nhà họ Đinh sẽ không bị tổn hại nhiều như vậy, và người bạn già của ông ta cũng sẽ không vì thế mà tức chết.
Bản thân ông ta cũng không cần phải lớn tuổi như vậy mà vẫn chưa thể thoái vị.
Nếu người ngồi ở vị trí người đứng đầu là Đinh Hồng Diệu, Đinh Trọng hoàn toàn yên tâm một trăm phần trăm; nhưng nếu người ngồi là Đinh Phong Thành, vậy chờ mấy đứa trẻ đời tiếp của nhà họ Đinh đi.
“Haiz…”
Đinh Trọng thở dài một hơi, cảm thấy rất là bất lực.
Hiện giờ nói gì cũng đã muộn rồi, dù có hối hận thì mọi chuyện cũng đã tiến triển đến bước này, còn có thể nói gì được nữa?
Tuy nhiên có một việc chắc chắn không thể làm, đó chính là đi tìm Đinh Hồng Diệu.
Người đàn ông đó quả thực đáng sợ.
Đinh Trọng biết rõ, Đinh Hồng Diệu là một người đàn ông ôm hận rất lâu, một khi thả anh ta ra ngoài, vậy thì chắc chắn sẽ khiến toàn bộ nhà họ Đinh tai ương ngập đầu!
Ông ta chán ghét Giang Sách, nhưng cũng không thể vì đối phó Giang Sách mà thả Đinh Hồng Diệu ra được.
Như vậy chẳng khác gì đuổi được sói, lại dẫn hổ vào nhà.
Mối nguy hại sẽ lớn hơn nữa!
Không phải ai cũng suy nghĩ như vậy, ít nhất là Đinh Tử Ngọc không nghĩ như vậy.
Nói cho cùng, Đinh Hồng Diệu là anh trai cô ta, thành thật mà nói thì nếu người ngồi ở vị trí người đứng đầu là anh trai cô ta, vậy thì ích lợi cô ta đạt được có khả năng sẽ cao hơn so với hiện tại.
Anh trai, dĩ nhiên sẽ hơn ông nội.
Đây chính là những suy nghĩ của Đinh Tử Ngọc.
Nhóm người này cũng vì lợi ích của bản thân mà tập trung lại với nhau, giữa họ không hề tồn tại bất cứ tình cảm gì cả, vì lợi ích, bọn họ có thể đoàn kết lại để cùng đối phó Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên.
Tương tự, vì lợi ích, bọn họ cũng có thể tự đấu đá lẫn nhau.
Đinh Tử Ngọc lạnh lùng nhìn Đinh Trọng, trong lòng không ngừng tính toán, e rằng đã đến lúc thả Đinh Hồng Diệu ra rồi!
……
Cùng lúc đó, bên trong căn phòng nhỏ của Bất động sản Vinh Quang, chủ tịch Chu Doãn Cường cúi đầu với vẻ mặt khủng hoảng.
Từ sau lần bị Giang Sách làm bẽ mặt trước mặt mọi người, hiện tại ông ta đã trở thành nhân vật trong câu chuyện cười của mọi người mỗi lúc rảnh rỗi, mà mẹ ông ta cũng giận tới nỗi đổ bệnh không dậy nổi.
Thù này không báo, thề không làm người!
Ngồi trên chiếc ghế trong phòng là một người đàn ông, mái tóc dài, đeo khuyên tai, đầu đang cúi đầu chơi trò chơi, chơi đến khi vui vẻ còn hưng phấn trầm trồ khen ngợi.
Mà người đàn ông này chính là đầu rắn nổi danh ngầm ở khu Giang Nam- Khổng Quang Triết.
Người này mánh khoé phi thường, thế lực khổng lồ, khống chế được thế lực ngầm đáng sợ-ổ Phúc Xà, thuộc hạ anh ta có mười ba dũng tướng, mỗi người có thể một mình địch trăm, được xưng là mười ba rắn độc.