TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 159: Tiểu Hồ Đồ (2)

- Tính toán ta? Phải biết rằng, đây chính là địa bàn của lão tử.

Lý Thất Dạ tươi cười nói ra. Lúc này hắn cảm khái, thì thào:

- Năm đó xem ra Huyết Tỳ tốn không ít tâm huyết, sau khi lưu lại vô số chuẩn bị trong Ma Bối Lĩnh này, vốn muốn chém ma vật kia, thật không ngờ chỉ dùng một phần nhỏ mà thôi, hôm nay lại dùng tới chuẩn bị phía sau.

Lý Thất Dạ nói "Tiểu tử Huyết Tỳ", chính là Huyết Tỳ tiên đế thời đại Cổ Minh.

Vào thời đại đó Ma Bối Lĩnh còn không phải là tài sản riêng của Tẩy Nhan Cổ Phái, nó là một tiểu thế giới, một phương thánh địa, nhưng mà ở chỗ này lại tồn tại một ma vật đáng sợ.

Lúc ấy Huyết Tỳ tiên đế còn chưa chịu tải thiên mệnh, Lý Thất Dạ dẫn hắn ngộ thiên mệnh, thời điểm ma luyện Lý Thất Dạ mang hắn vào Ma Bối Lĩnh. Lúc ấy bọn họ có ý định chém ma vật kia, phải biết rằng cho dù khi đó Huyết Tỳ tiên đế đã có thể nói là vô địch, nhưng ma vật thấy hắn không có chịu tải thiên mệnh, vẫn cường đại khiêu chiến.

Lúc ấy vì trảm thảo trừ căn, triệt để nhổ tận gốc ma vật kia, lúc ấy Huyết Tỳ tiên đế ở phiến thiên địa này bố trí vô số thủ đoạn, có thể nói là bố trí thiên la địa võng.

Vào lúc ấy dù là Lý Thất Dạ hay Huyết Tỳ tiên đế, đều không cho phép ma vật này rời đi, ngay cả da lông cũng không được, bởi vì ma vật kia quá tà ác.

Nhưng mà không ngờ Huyết Tỳ tiên đế cùng Lý Thất Dạ đang muốn giết ma vật kia, đã có ngoài ý muốn phát sinh, làm cho bố trí của Lý Thất Dạ cùng Huyết Tỳ tiên đế trong phiến thiên địa này có nhiều thủ đoạn không dùng tới.

Nhưng mà vào hôm nay, bố trí năm đó lại bị Lý Thất Dạ dùng tới!

Sau khi giết thọ tinh trăm vạn năm, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây chính là mùa thu hoạch lớn, thọ huyết, vòng tuổi của thọ tinh trăm vạn năm, cho dù là Thánh Tôn thậm chí cả Thánh Hoàng cũng truy cầu.

Lý Thất Dạ lấy thọ huyết, đoạt vòng tuổi, hắn treo vòng tuổi lên người, tiếp tục một về phía tây. Sau khi Lý Thất Dạ đeo vòng tuổi lên người, không còn có thiên thú, thọ tinh dám tới gần Lý Thất Dạ.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Ngay cả thọ tinh trăm vạn năm đều bị tàn sát, đám thiên thú, thọ tinh khác chỉ sợ đều sợ hãi, không ngờ tiểu thiếu niên nhân loại lại đáng sợ như thế..

Không biết đi bao lâu, cuối cùng nhất Lý Thất Dạ đi tới mục tiêu của hắn, đó là vùng đất vô cùng lớn, nhưng mà vừa bước vào nơi này, sắc mặt Lý Thất Dạ đại biến, lập tức bước nhanh tiến lên!

Đi không bao xa thì đụng tấm bia đá, trên tấm bia đá có một chữ to: "Xá " như rồng bay phượng múa, khí thế bàng bạc, một đạo khí thế vô địch hiện ra, dưới tấm bia đá có ghi tên: Minh Nhân tiên đế!

Không hề nghi ngờ, khối bia đá này do Minh Nhân tiên đế lưu lại! Trên tấm bia đá có một chữ "Xá" , chuyện này có ý nghĩa sinh linh không được săn thú trong phiến thiên địa này!

Lý Thất Dạ tiến vào trong vùng đất này, nhưng mà trước mắt chính là núi sông nghiền nát, bị phá thành mảnh nhỏ, phiến thiên địa này bị đánh xuyên qua, trên đất có nhiều động sâu tối om.

Đứng trên vùng đất này, sắc mặt Lý Thất Dạ trầm xuống, trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt trở nên khó coi, nếu như Lý Sương Nhan có ở đây thì khẳng định cảm nhận được khí tức đáng sợ của Lý Thất Dạ, khí tức trên người Lý Thất Dạ giống như sát thân, thần cản sát thần, phật ngăn đồ phật. - Tiểu Hồ Đồ, Tiểu Hồ Đồ...

Lý Thất Dạ bước nhanh tới khu vực này, hét lớn.

Nhưng mà chỉ có giọng nói của Lý Thất Dạ vọng lại, không có người nào trả lời hắn.

- Tiểu Hồ Đồ, Tiểu Hồ Đồ, còn có ở đây không?

Lý Thất Dạ hét lớn:

- Còn nhớ rõ âm nha nơi đất cũ không? Còn nhớ rõ âm nha ở quỳnh trì không? Tiểu Hồ Đồ, tiểu tử Minh Nhân ôm ngươi tới đây, còn nhớ rõ không?

Nhưng mà bất luận Lý Thất Dạ kêu gọi thế nào đều không có trả lời, sắc mặt Lý Thất Dạ lạnh như băng, hắn biết rõ phát sinh chuyện gì, nơi này có thần uy của hắn, có hắn đại xá! Ai cũng không dám buông tha.

Vào ba vạn năm trước, hắn bồi dưỡng được Hắc Long Vương, Hắc Long Vương mặc dù không thành tiên đế, nhưng Tam Thế tiên đế là đạo sư của Hắc Long Vương, hắn có được quyền uy vô thượng.

Từ khi hắn gửi nuôi Tiểu Hồ Đồ ở chỗ này, ngàn năm vạn năm đã qua, nó đều bình yên vô sự. Tuy con cháu của Minh Nhân tiên đế vẫn không chào đón nó, nhưng vẫn sẽ tuân thủ xá lệnh của Minh Nhân tiên đế. Tiểu Hồ Đồ cho tới nay vẫn bình yên vô sự ở đây.

Hắc Long Vương tam thế cùng thời đại tôn vinh, nơi này không chỉ có Minh Nhân tiên đế đại xá, cò có vô thượng quyền uy che chở, có thể nói là một trong các nơi an toàn nhất!

Nhưng mà bây giờ gặp chuyện không may. Lần gặp chuyện không may này tuyệt đối xảy ra trong ba vạn năm! Vào thời điểm hắn ngủ say mới có chuyện!

Lúc này Lý Thất Dạ biết là ai ra tay, sắc mặt của hắn lạnh như băng, nhưng mà hắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ, hô to nói:

- Tiểu Hồ Đồ, Tiểu Hồ Đồ, còn có ở đây không? Âm nha tới thăm ngươi!

Nhưng mà bất luận gọi thế nào, vẫn không có đáp lại, nơi này vẫn tịch mịch.

Lý Thất Dạ không ngừng kêu gọi, hắn đi lượt các hang động, nhưng mà cuối cùng vẫn không có nhìn thấy bóng dáng của Tiểu Hồ Đồ! Tiểu Hồ Đồ vẫn không có đáp lại.

Cuối cùng nhất Lý Thất Dạ yên lặng đứng đó, sắc mặt của hắn lạnh như băng, nếu như lúc này ai có thể nhìn thấy sắc mặt Lý Thất Dạ, trong lòng chắc chắn sẽ sợ hãi.

Vào thời điểm này, trên đỉnh đầu của Lý Thất Dạ có một vật rơi xuống, rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, đây là khối đạo cốt óng ánh như ngọc.

Lý Thất Dạ chăm chú cầm khối đạo cốt này, hắn biết rõ, chuyện hắn không hy vọng nhìn thấy nhất đã xảy ra.

Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ cất kỹ đạo cốt, quay người rời đi, rời khỏi nơi này. Sau khi rời khỏi nơi đây, Lý Thất Dạ đi về hướng bắc, lúc này trong lúc mơ hồ, trong lòng của hắn có điềm báo xui xẻo.

Lý Thất Dạ muốn đi lên hướng bắc, nhưng mà hắn vẫn nhịn xuống, hắn rời khỏi thánh địa quá lâu, hắn phải trở về, để tránh đám người Cổ Thiết Thủ lo lắng đi ra tìm mình. - Trở về, Đại sư huynh trở về --

Lúc Lý Thất Dạ đi về thánh thổ, có đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái từ xa nhìn thấy nói ra.

Nghe tiếng hô to, đám người Cổ Thiết Thủ vội vàng chạy tới, vừa thấy được Lý Thất Dạ bình an trở về, cho dù là Cổ Thiết Thủ hay là Đồ Bất Ngữ đều cao hứng, cho dù là Lý Sương Nhan lạnh như băng cũng mỉm cười. - Thu hoạch như thế nào đây?

Lý Thất Dạ nói ra:

- Các đệ tử ma luyện ra sao?

Nói đến thu hoạch, không ít đệ tử đều ưa thích, Nam Hoài Nhân vội vàng báo cáo với Lý Thất Dạ:

- Đại sư huynh, hiện tại thu hoạch rất phong phú, tuy thú tủy cao cấp và đạo cốt ít một chút, nhưng mà thu thập linh thảo, đại đạo bảo kim cũng không ít. Một văn hai văn đại đạo bảo kim chúng ta là đào không ít, tốt nhất chính là năm văn đại đạo bảo kim, là Khuất Đao Cách sư huynh đào được. Cổ trưởng lão còn gặp được một quả sáu biến hồn thảo...

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full