TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 417: Bảo Vân Công Chúa (1)

Tư Không Thâu Thiên hít thở một cái thật sâu, cuối cùng ổn định tâm thần, hắn cười khổ một cái nói ra:

- Không dối gạt đại ca, trên thực tế, tiểu đệ từ nhỏ đến giờ chưa từng thấy qua Nhân tổ. Nghe chư vị lão tổ nói, Nhân tổ tu dưỡng rất lâu.

- Hắn chịu qua được Thiên Nhân, còn có hi vọng .

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.

Thiên Cơ Cốc, chỉ sợ đương thời không có ai biết dạng truyền thừa này, coi như là có người biết, cũng là lão bất tử cực kỳ cổ xưa, có lẽ là nhân vật truyền kỳ, loại nhân vật này, coi như còn sống trên đời, cũng áp huyết đình thọ. - Tốt, không nói chuyện Thiên Cơ Cốc các ngươi nữa, đều là sự tình vừa cũ vừa mục.

Lý Thất Dạ nhìn Tư Không Thâu Thiên sợ hãi, nở nụ cười, cũng không còn làm khó hắn.

Tư Không Thâu Thiên không khỏi thở dài một hơi, hắn cho tới nay đều rất thần bí, hơn nữa hắn cũng một mực che lấp lai lịch của mình, nhưng mà, ở trước mặt Lý Thất Dạ, hắn cảm giác mình như là trần trụi, cái gì cũng chạy không khỏi đôi mắt của Lý Thất Dạ. - Đại ca vẫn là cẩn thận Cơ Không Vô Địch một chút.

Thở dài một hơi, Tư Không Thâu Thiên lấy lại tinh thần, thấp giọng nhắc nhở Lý Thất Dạ, nói ra:

- Cơ Không Vô Địch tuyệt đối là yêu nghiệt, hắn trời sinh Thánh mệnh Thánh luân Thánh thể! Tam thánh chi tư, đương thời đệ nhất nhân, coi như Mai tiên tử trời sinh Tiên cốt cũng chưa chắc so với hắn yêu nghiệt.

Tam thánh chi tư, bất kỳ người nào nghe được tư chất như vậy, đều sẽ bị dọa ngất, tam thánh chi tư, vạn cổ đến nay, người có được tam thánh chi tư lác đác không có mấy. - Tam thánh chi tư mà thôi.

Lý Thất nhận nở nụ cười, nói ra:

- Đừng chọc ta là được, ta bất kể hắn là tam thánh chi tư gì. Nếu chọc ta, coi như là Tam Tiên chi tư, ta cũng sẽ tự tay hủy đi xương cốt của hắn! Nếu là Đạp Không Tiên Đế còn sống, ta cũng sẽ cùng hắn tính toán rõ ràng!

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nói đến đây, hai mắt hắn nhíu lại!

Chuyện xảy ra ở Ma Bối Lĩnh, hắn biết là ai ra tay. Nếu đời này Đạp Không Tiên Đế còn tại thế, hắn sẽ dùng đòn sát thủ đem Đạp Không Sơn nện nấu nhừ!

Đạp Không Tiên Đế không còn tại thế, hắn lười đi tìm hậu nhân của hắn xuất khí, lười bởi vì sự tình của Đạp Không Tiên Đế mà chạy tới nện Đạp Không Sơn mà thôi. Đương nhiên, nếu đệ tử Đạp Không Sơn dám đến tìm hắn gây sự, hắn cũng vui vẻ tới một cái giết một cái, tới hai cái giết một đôi.

Chỉ là lời này, trong nội tâm Tư Không Thâu Thiên không khỏi sợ hãi, trong nội tâm run lên một cái, hàn khí bốc lên. Lời này nghe vào trong tai hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng đây chẳng qua là khẩu xuất cuồng ngôn mà thôi, chỉ sợ, Lý Thất Dạ tuyệt đối sẽ làm được. - Lý huynh ở chỗ này a, chớ trách ta chiêu đãi không chu đáo.

Trì Tiểu Đao loay hoay rối tinh rối mù rốt cục thở qua một hơi tới, nhìn thấy Lý Thất Dạ một mình rót một mình uống, bề bộn tới chào hỏi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười nói:

- Cũng đừng có khách khí với ta, ngươi còn đang bận việc. Nhìn tỷ ngươi kìa, mặc dù bề bộn, nhưng trong nội tâm nàng rất cao hứng.

- A, có muốn ta nói tỷ ta tới dẫn ngươi đi bốn phía hoàng cung nhìn một chút hay không.

Vừa nhìn tỷ tỷ, Trì Tiểu Đao lập tức vừa cười vừa nói.

Lý Thất Dạ xem xét hắn một cái, cười lắc đầu nói ra:

- Được rồi, tiểu tử, ta biết trong lòng ngươi có ý đồ gì, yên tâm đi, tỷ ngươi không có việc gì. Chuyện kia, ta sẽ trợ giúp nàng một chút.

Trì Tiểu Đao sẽ không bỏ qua bất luận cơ hội gì tác hợp tỷ hắn cùng Lý Thất Dạ. Hắn vẫn luôn rất cố gắng vì tỷ hắn tranh thủ cơ hội, Lý Thất Dạ lại thế nào không biết hắn dụng tâm lương khổ. Đối với Trì Tiểu Đao, Lý Thất Dạ vẫn là rất thưởng thức, về phần Trì Tiểu Điệp nha, hắn chưa nói tới ác cảm, nàng làm kim chi ngọc diệp, có mấy phần ngạo khí cũng bình thường.

Trì Tiểu Đao cố gắng tranh thủ cơ hội cho tỷ hắn như thế, coi như Lý Thất Dạ không chủ động trợ giúp Trì Tiểu Điệp, cũng cho Trì Tiểu Đao một cái thể diện.

- A, a, đây là bằng hữu của Lý huynh?

Nhìn thấy Tư Không Thâu Thiên cùng Lý Thất Dạ ngồi chung một chỗ, Trì Tiểu Đao lập tức chào hỏi, hắn cũng không có nhận ra Tư Không Thâu Thiên.

- Là tên trộm kia.

Lý Thất Dạ xem xét Tư Không Thâu Thiên xấu hổ ngồi ở bên người, vừa cười vừa nói.

- Là tiểu tặc!

Nghe được Lý Thất Dạ nói, Trì Tiểu Đao giật mình, lập tức cảnh giác nhìn chằm chằm vào Tư Không Thâu Thiên nói ra:

- Tiểu tặc, ngươi chạy đến nơi này làm gì? Ngươi chớ có chọc sự tình, lần này giảng kinh đối với Sư Hống quốc chúng ta mà nói là một đại sự, nếu ngươi làm hư, ta tuyệt đối cùng ngươi thế bất lưỡng lập!

Cái này cũng không trách Trì Tiểu Đao giật mình, hắn cũng không muốn làm hư lần giảng kinh này, đặc biệt là Tư Không Thâu Thiên có không lý lịch tốt, ai biết hắn lén lẻn vào hoàng cung sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì đến. - Có khoa trương như vậy sao?

Tư Không Thâu Thiên cười khổ nói:

- Ta là người tốt, lần này ta đến là chuyên đưa tin tức cho Lý đại ca.

- Thực sự?

Trì Tiểu Đao bán tín bán nghi nói ra:

- Ngươi ngay cả phần mộ tổ tiên của Hổ Nhạc tông cũng dám đi đào, ai biết ngươi tới có phải trộm bảo vật của Sư Hống quốc chúng ta hay không.

Tư Không Thâu Thiên lập tức bó tay rồi, nhưng mà, hắn cũng hết cách rồi, hắn xú danh vang xa, đã sắp thành chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.

- Yên tâm đi, ta theo dõi hắn, không có việc gì.

Trì Tiểu Đao khẩn trương như vậy, Lý Thất Dạ cũng dở khóc dở cười, nói ra.

Tư Không Thâu Thiên lập tức cười nói:

- Như vậy được chưa, có Lý đại ca làm bảo đảm, ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì, ngoan ngoãn, ta chính là tới nghe Mai tiên tử giảng kinh một chút mà thôi. - Hắn dám làm ra chuyện gì, ta giúp ngươi đem xương cốt hắn hủy đi.

Lý Thất Dạ cũng cười nói ra.

Tư Không Thâu Thiên vừa nhếch lên cái đuôi nghe được như vậy, lập tức ỉu xìu, đành phải nói:

- Ta tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì, ta hiện tại có thể cam đoan!

Nói xong vỗ vỗ lồng ngực.

- Nói như vậy, mới vừa rồi còn tính toán làm chuyện xấu gì?

Lý Thất Dạ nhìn hắn, khoan thai nói.

- Không, tuyệt đối không có.

Tư Không Thâu Thiên lập tức phủ định, chỉ thiên thề nói:

- Lý đại ca yên tâm, ở trên địa bàn Sư Hống quốc, ta tuyệt đối là một bé ngoan, tuyệt đối sẽ không động một bông hoa một cọng cỏ của Sư Hống quốc!

Dù Tư Không Thâu Thiên thề, Trì Tiểu Đao cũng không tin tưởng gia hỏa không đáng tin cậy này, gia hỏa này xú danh vang xa, chuyện gì đều làm qua, đào phần mộ tổ tiên người, trộm bảo vật, hãm hại lừa gạt, mọi thứ tinh thông. Có điều, có Lý Thất Dạ đảm bảo cho hắn, Trì Tiểu Đao mới yên tâm lại. - Ai, nhân phẩm ta có kém như vậy sao?

Bị Trì Tiểu Đao hoài nghi như thế, Tư Không Thâu Thiên không khỏi than thở nói.

Trì Tiểu Đao tức giận nói:

- Nhân phẩm của ngươi có thể tốt đi đâu? Dược liệu của ta ngươi còn không có trả lại cho ta đây này, chờ ngươi đem dược liệu của ta trả lại, mới bàn nhân phẩm đi.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full