*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Mẹ nuôi, mẹ sao thế? Sao tự nhiên sắc mặt mẹ xấu thế? Xảy ra chuyện gì rồi ạ?“.
Tiết Ninh ngồi đối diện Una nên thấy sự khác thường ở bà ta ngay, cô ta bèn tỏ ra quan tâm. Đôi mắt trong veo đó khiến Una nghĩ Cảnh Thiên cố tình chọc tức bà ta nên mới gửi ảnh. Bức ảnh này dù không phải chỉnh sửa thì cũng là cố tình canh góc, có khả năng trên thực tế hoàn toàn không phải như vậy.
Như biết Una đang nghĩ gì, khi bà ta đã thuyết phục được chính mình bình tĩnh lại, một bức ảnh nữa được gửi tới.
Đó là lịch sử khách vào thuê phòng của một khách sạn ở thành phố S vào hai ngày trước.
Lúc đó chồng bà ta, Bành Vinh Hoa, nói rằng phải đến thành phố S để khảo sát dự án.
Ban đầu lịch sử thuê phòng khách sạn ở thành phố S cũng không có vấn đề gì, nhưng vấn đề chính là, sau khi Bành Vinh Hoa nhận một phòng suite không lâu, Tiết Ninh đã dùng chứng minh thư của chính mình để thuê phòng cùng một khách sạn.
Tuy không cùng một gian phòng nhưng Una không phải đồ ngu. Hai người này mà không có gì thì vì sao lại vào thuê chung một khách sạn người trước kẻ sau?
Trước sự quan tâm của Tiết Ninh, Una đột nhiên nói: “Ban nãy bạn mẹ bảo có thấy con ở thành phố Shai hôm trước. Hai hôm trước con tới đó à?”
Tiết Ninh thấy sắc mặt của Una không ổn rồi, giờ bị hỏi vậy thì cảm thấy hốt hoảng. Cô ta là sinh viên đại học, ứng phó tình huống bất ngờ vẫn không sánh bằng kẻ lõi đời được. Thế nên chỉ trong nháy mắt, Tiết Ninh biển sắc rồi vội vàng phủ nhận: “Đâu có, hai hôm nay con vẫn ở thành phố H mà, có đi đâu đâu.”
Điện thoại lại đổ chuông lần nữa.
Lần này là bức ảnh Tiết Ninh đến phòng suite tìm Bành Vĩnh Hoa.
Hơn nữa hai người còn ôm hôn nhau ngay từ cửa.
Hình ảnh cay mắt kích thích trái tim Una, bà ta đột ngột chộp cái bát trên bàn rồi ném thẳng vào mặt Tiết Ninh như phát điên.
“Tao đánh chết mày con điếm vô liêm sỉ! Bà mày nuôi mày học đại học mà mày đi cướp chồng bà à, mày chết đi cho tao!”
“A…”
“Lý Niệm Phương, bà lên cơn gì thế hả? Bà đánh con bé làm gì? Nó vẫn còn là trẻ con mà!”
Cùng với tiếng la hét thảm thiết của Tiết Ninh, cả nhà họ Bành chìm vào tình cảnh hỗn loạn trong nháy mắt. Bành Vĩnh Hoa không chịu nổi cảnh Una đánh cục cưng yêu quý của mình nên phụ Tiết Ninh đánh Una. Còn Bành Thù Kỳ xem điện thoại xong, cảm thấy mình bị bạn thân lợi dụng nên cũng gia nhập vào cuộc chiến.
Cuối cùng cả nhà đánh nhau đến tận đồn công an, Tiết Ninh còn bị đánh đến mức nhập viện.
Khi bị cảnh sát đưa đi lấy lời khai, Una lại nhận được tin nhắn Wechat.
“Chị Una, nghe nói chị đến đồn công an rồi? Ôi chao, cần gì phải thể? Chỉ bị con gái nuôi của mình cảm cho cái sừng thôi mà, có gì ghê gớm lắm đâu. Có câu nếu cuộc sống không còn gì vui thủ, thì trên đầu phải nhú một chú sừng xinh. Chúng ta là người, không phải thần tiên, ai mà không có lúc phạm sai lầm?” 1
Una đã tức đến đỏ như cả mặt lên rồi, sau khi đọc tin nhắn, bà ta gần như tức đến muốn nổ tung.
Bà ta nhớ rất rõ, đây là câu bà ta đã nói khi gọi điện cho con khốn Cảnh Thiên đó.
Đến tối, con khốn kia lại trả nguyên văn cho bà ta.
Hơn nữa còn bằng phương thức ác độc như thế này!