Ngay sau đó, Chiến Lê Xuyên liền “ngủ” thiếp đi.
Nghe thấy tiếng thở đều đặn của đối phương, lúc này Cảnh Thiên mới nhớ rằng mình đã quê3n cảm ơn anh. Ngửi
thấy mùi thơm rất nhạt nhưng lại xen lẫn với mùi thuốc mê, trong lòng Chiến Lê Xuyên luôn vương vấn một số vấn
đề.
S1ở dĩ anh chưa bao giờ bị hôn mê là vì anh không có cảm giác với thuốc mê bẩm sinh. Cho dù là làm phẫu thuật,
anh cũng chỉ có thể một mình chịu 9đựng. Vì vậy không phải là loại khí gây mê này không mạnh, ngược lại, tác
dụng gây mê của khí này rất mạnh.
Nhưng tại sao Cảnh Thiên cũ3ng không phản ứng gì với khí gây mê này vậy? Không dùng biện pháp phòng ngừa
nào mà trực tiếp châm cứu cho anh rồi? Cảnh Thiên vô cùng thành th8ạo, cô giúp Chiến Lê Xuyên lật người lại, sau
đó anh cảm thấy một cây kim rất dài xuyên qua đầu và cổ mình.
Ngay sau đó, cảm giác đó lại xuất hiện.
Kể từ sau lần châm cứu thứ hai, anh cảm thấy các mút thần kinh ở ngón tay dường như đã hồi phục rồi. Nửa tiếng
sau mỗi lần châm cứu, các mút thần kinh liên tự động trở nên tê dại, không thể cử động được.
Nhưng mỗi khi Cảnh Thiên dùng kim kích thích huyệt vị một chút, các mút thần kinh lại có cảm giác.
Anh nghi ngờ rằng thật ra, sau lần châm cứu thứ hai, các mút thần kinh của anh đã hồi phục rồi, đồng thời tùy theo
số lần châm cứu tăng lên, bây giờ không chỉ ngón tay của anh có cảm giác mà ngay cả cẳng tay cũng có cảm giác.
Mà những cảm giác này đều hoàn toàn biến mất sau nửa giờ châm cứu, có lẽ là vì…
cô cố ý chặn huyệt vị của anh lại.
Cô đang bảo vệ anh.
Cho dù anh vẫn chưa tìm ra được người đứng sau màn, nhưng trước khi anh có thể hoàn toàn đứng dậy được,
người đó sẽ trở thành sự uy hiếp đối với anh.
Một luồng hơi ẩm lướt qua trái tim Chiến Lê Xuyên,
Ban đêm, tĩnh lặng như nước.
Khi Dương Duyệt đến nhà họ Lục, chồng chưa cưới của cô ta là Lục Hiên đã bị đưa đi rồi, mẹ chồng tương lai của
cô ta là Hoàng Tịnh Di vẫn luôn làm ầm ĩ ở nhà, muốn khiến ông cụ dùng mối quan hệ đến Cục cảnh sát đưa Lục
Hiên ra.
Nhưng sau khi ông cụ nhanh chóng tìm ra chân tướng sự việc thì tức giận đến mức nhốt Hoàng Tịnh Di vào từ
đường.
Sau khi Dương Duyệt đến nhà họ Lục mới biết, vừa rồi Lục Kỷ Niên không hề lừa cô ta, những gì anh ta nói đều là
sự thật. Khó khăn lắm ông cụ Lục mới mời được giáo sư Hồng Lục – phó viện trưởng của Viện nghiên cứu
Lawrence đến, nhưng Lục Hiên đã dùng vệ sĩ của nhà họ Lục để giết chết Hồng Lục.
Đáng tiếc là Hồng Lục không những trốn thoát mà còn báo cảnh sát, người của Lục Hiên đều bị bắt. Tội chứng rành
rành.
Phải biết rằng Lục Hiện chỉ là đứa con hoang bên ngoài của Lục Diêm Lỗi, nếu không phải mẹ của Lục Kỷ Niên mất
sớm thì chắc chắn Lục Hiên và mẹ của anh ta Hoàng Tịnh Di, bây giờ là bà Lục không thể vào được nhà họ Lục.
Mặc dù nhà họ Lục mấy đời độc đinh nhưng ông cụ Lục lại vô cùng coi thường vợ bé. Quan niệm này có thể nhìn ra từ việc cho ông cụ Lục thà vượt qua con trai mình Lục Diêm Lỗi và trực tiếp giao quyền thừa kế cho Lục Kỷ Niên. Dương Duyệt không hiểu, chân Lục Kỷ Niên đã bị liệt nhiều năm như vậy rồi, sức khỏe cũng không được tốt cho lắm, Lục Hiện có gì mà phải gấp, tại sao nhất định phải ra tay với Lục Kỷ Niên vào lúc này?
“Ông nội, hắn là có hiểu lầm gì đó, sao A Hiên có thể ngu ngốc như vậy được, dùng người của mình đi giết giáo sư Hồng Lục chứ?”
Con trai bị bắt, vợ lại bị giam, Lục Diêm Lỗi lúc trước chỉ có một mình sợ không dám đến tìm bố mình nói đỡ, bây giờ thấy Dương Duyệt đến cầu xin liền vội vàng phụ họa.
“Bố, bố thật sự hiểu lầm rồi!”