MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!
ĐÂY NÈ
*********************************
Cảnh Thiên cũng không biết mình bị làm sao, ngơ ngác nhìn xuống sân khấu bên dưới.
Tân Dương.
Cô tiếp xúc với Tân3 Dương rất ít, chỉ có hai lần. Một lần là trong buổi đọc kịch bản, Tân Dương bị Dương Duyệt
bắt nạt, cô đã giúp Tân Dương nói lạ1i Dương Duyệt, cuối cùng mâu thuẫn lên cao, Dương Duyệt bị đoàn phim
đuổi.
Lần thứ hai là khi anh cả của cô đến và đâm v9ào xe cộ, Tân Dương cảm thấy động cơ của anh cả cô không trong
sáng nên đã tiến tới để bảo vệ cô.
Từ đó về sau, họ không3 còn gặp lại nhau nữa.
Sau khi Tân Dương lên sân khấu, không có bất kỳ giao lưu nào với người hâm mộ. Anh ta kéo vành mũ8 xuống rất
thấp, như thể rất sợ người khác nhìn thấy mặt mình vậy, anh ta gảy đàn và bắt đầu hát.
Ngay cả tên của bài hát cũng không giới thiệu.
Tên bài hát xuất hiện trên màn hình lớn bên cạnh, cả lời bài hát cũng ở trên đó.
Bài Tân Dương hát không phải là của anh ta mà là một bản cover, nhưng lại rất hay.
Nhìn thấy cảnh Thiên luôn nhìn chằm chằm vào người đàn ông phía dưới, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cảm
thấy rất khó chịu với người đàn ông này nhưng anh vẫn chu đáo bảo người mở kính ra.
Sau khi tấm kính tự động mở ra, giọng hát của Tân Dương trở nên to hơn, chỗ họ vừa hay đối diện sân khấu, không
chỉ có thể nghe nhạc mà còn có thể nhìn rõ toàn bộ sân khấu.
Lúc này chỉ cần Tấn Dương ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cảnh Thiên, nhưng từ đầu đến cuối anh ta không hề
ngẩng đầu lên lấy một lần.
Cảnh Thiên chỉ nghe Tân Dương hát như vậy, mỗi bài hát của anh ta, dù độ khó đến đầu đều hát chậm rãi, văng
vẳng trong tại Cảnh Thiên, mang một nỗi buồn sâu thẳm.
“Cậu ấy là ai thế?”
Sau hai bài hát, Chiến Lê Xuyên mới không nhịn được hỏi.
Suy nghĩ của Cảnh Thiên bị Chiến Lê Xuyên kéo lại, lúc này mới nói: “Cậu ấy là Tân Dương”
Sau đó, cô còn kể lại hai lần gặp gỡ ít ỏi của cô và Tân Dương cho Chiến Lê Xuyên nghe.
“Tôi có thể chuyển cậu ấy đến Trung Bác”
Cảnh Thiên nhìn Chiến Lê Xuyên: “Anh cũng cảm thấy cậu ấy đáng thương nên muốn giúp cậu ấy à?”
Cô đang suy nghĩ về những gì tổng giám đốc nói với họ ban nãy, vì vậy cô quyết định giúp mẹ Tân Dương thanh
toán tiền điều trị. Cũng không biết là bệnh nặng gì nữa, hay là cô dứt khoát làm phẫu thuật cho mẹ Tân Dương
luôn vậy.
Lúc này, khi nghe thấy Chiến Lê Xuyên nói sẽ giúp anh ta chuyển sang chỗ mới, Cảnh Thiên lập tức trở nên vui vẻ.
Nhìn vẻ mặt tươi cười của vợ mình, mặc dù trong lòng Chiến Lê Xuyên cũng hơi khó chịu, nhưng là một bạch liên hoa ưru tú, anh
luôn đặt tâm tư của vợ mình lên trên
hết.
“Không phải cảm thấy cậu ấy đáng thương nên mới muốn giúp đỡ, mà là nề tình cậu ấy từng giúp em nên mới muốn giúp. Trước đây
khi em bị bạo lực mạng, tuy là vì giúp cậu ấy, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều dám đứng ra cứng rắn như vậy, đối đầu
với đám fan hâm mộ não tàn chẳng biết gì cả mà chỉ một mực công kích”
“U Cảnh Thiên gật đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng cậu ấy chỉ giúp tôi một chút mà thôi, anh đưa cậu ấy đến công ty của mình
tức là còn muốn giúp cậu ấy chấm dứt hợp đồng. Tôi từng theo dõi cậu ấy, tuy cậu ấy không phải vô cùng hot, nhưng đó là vì công ty
của cậu ấy không hề cho cậu ấy đủ tài nguyên mà thôi. Dựa vào ngoại hình và giọng hát của cậu ấy, muốn nổi bật hơn người trong
làng giải trí chỉ là chuyện trong nháy mắt. Công ty chèn ép cậu ấy như vậy nhất định là muốn mọi được nhiều lợi ích hơn từ cậu ấy
hơn. Anh cưỡng ép chấm dứt hợp đồng,elà sẽ mất đi một số tiền lớn”