MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!
ĐÂY NÈ
*********************************
Mợ ba, rõ ràng là cô ta mơ tưởng chủ tịch, sao… sao cô lại mắng tôi?” Mai Nhược Đan cực kỳ uất ức.
Lần này không đợi Cảnh Thi3ên đáp trả, Trạch Ngôn đã gõ cửa đi vào. Chiến Lê Xuyên ra lệnh: “Cậu tới đúng lúc
lắm, ra lệnh đuổi việc quản lý cấp cao của Trung Bá1c – Mai Thường Kiến, đồng thời phong sát Mai Nhược Đan”
Trạch Ngôn lập tức trả lời “vàng” một tiếng rồi đi ra gọi điện thoại. 9
Mai Nhược Đan đột nhiên mở to mắt, tỏ vẻ không thể tin được.
“Chủ… Chủ tịch, sao anh lại đuổi việc tôi? Tôi đã làm g3ì sai sao ạ?”
Chiến Lê Xuyên lạnh giọng chất vấn: “Cô không làm gì sai sao?”
Nước mắt Mai Nhược Đan lập tức tuôn trào.8
“Tôi… tôi chỉ nói Quân Lạc Dao mấy câu thôi, nếu… nếu anh không muốn nghe thì sau này tôi sẽ không nói nữa là
được. Chủ tịch, tôi đã tạo ra rất nhiều doanh thu cho công ty, tuy với anh thì không đáng là bao nhưng tôi cũng là
nhân viên cũ, bố tôi luôn tận tụy hết lòng vì tập đoàn Trung Bác. Sao anh có thể vì Quân Lạc Dao mà đuổi việc
chúng tôi chứ? Cô ta rất quan trọng với anh à?”
Quân Lạc Dao tức điên lên rồi, lạnh lùng chế nhạo: “Hờ, đồ trà xanh! Lúc này rồi mà vẫn cố gắng châm ngòi ly gián
quan hệ giữa tôi với anh ba và chị Thiên. Mai Nhược Đan, nói thật cho cô biết, tôi quên anh ba từ cái hồi tôi còn mặc
tã đóng bỉm!”
Chiến Lê Xuyên nghe vậy thì da đầu tê dại, lạnh lùng nhìn Quân Lạc Dao.
Con nhóc chết tiệt này!
Chuyện mặc tã đóng bỉm rất đáng để khoe à?
Còn khoe trước mặt vợ anh nữa.
Đáng đời bị đuổi ra khỏi nhà!
Chiến Lê Xuyên chỉ có thể vội vàng giải thích với Cảnh Thiên: “Thật ra con nhóc này không phải tên là Quân Lạc
Dao, mà là Mẫn Lạc Dao”
Cảnh Thiên nhướng mày: “Con gái nhà họ Mẫn?”
“Đúng vậy” Chiến Lê Xuyên gật đầu.
“Anh trai ruột của con bé chính là Mẫn Tước.”
Mắt Mai Nhược Đan lồi lên.
Mẫn Tước? Cậu bảy Mẫn – người thừa kế của nhà họ Mẫn? Không ngờ anh ta lại là anh trai ruột của Quân Lạc Dao?
Sao có thể như vậy được?
Nhìn khuôn mặt trẻ con mũm mĩm của Quân Lạc Dao, lại nghĩ đến khuôn mặt cực kỳ ma mị, quyến rũ của Mẫn
Tước.
Sau khi Chiến Lê Xuyên nói hai người họ là anh em ruột, khuôn mặt của một thiên thần và một yêu nghiệt lại trùng
khớp một cách khó hiểu.
Cô ta… cô ta đã làm gì?
Cô ta đã đắc tội với cô chủ nhà họ Mẫn rồi…
Mai Nhược Đan ngây ra như phỗng.
“Sao cô chủ nhà họ Mẫn lại tới chỗ anh?”
“Sau khi Mẫn Thất thừa kế nhà họ Mẫn, ông nội và bố mẹ con bé này đều hy vọng con bé có thể giúp anh trai mình
gánh vác công việc, những ước mơ của con bé là trở thành ca sĩ nổi tiếng. Người nhà và bố mẹ con bé không đồng
ý, còn dùng cách tuyệt thực để đe dọa. Con bé không chịu nổi nên đã bỏ nhà đi. Vì thế nhà họ Mẫn đã thật sự cắt
mọi nguồn tài chính của con bé. Con nhóc này là phượng hoàng nhưng lại chẳng bằng một con gà, tới chỗ tôi để ăn
chực sống qua ngày.”
Mẫn Lạc Dao nhìn Chiến Lê Xuyên bằng vẻ mặt hy vọng bị dập tắt, cực kỳ tồn thương.
“Anh ba, sao anh lại như vậy? Em đâu có chực chờ gì đâu? Lẽ nào em không tạo ra thu nhập cho công ty à? Sao anh có thể nói em
như thế? Em có được tất cà những thứ này dựa vào đôi tay cần cù của mình đấy!”
Chiến Lê Xuyên liếc nhìn cô ấy, Mẫn Lạc Dao lập tức im lặng.
Không ai dám nhận cổ để cô thực hiện ước mơ của mình, chi có anh ba chịu nhận cô vào. Đứng dưới mái hiên nhà người ta không thế
không cúi đầu, cô không so đo với anh.