TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 71

Chương 71

Trong mắt Quan Triều Viễn bỗng xuất hiện ý cười.

Đối diện với biểu cảm đầy lo lắng trên khuôn mặt Tô Lam, anh thậm chí có chút mừng thầm “Sao vậy? Sợ tôi muốn ngủ với côà?”.Quan Triều Viễn đổi đề tài câu chuyện, Bầu không Khí trầm lặng vừa rồi lập tức trở nên linh hoạt hơn.

Tô Lam lườm anh, ánh mắt rời đi hướng khác, không nói gì.

Khuôn mặt Quan Triều Viễn sáp lại gần Tô Lam: “Dường như cô rất hy vọng tôi nói ra điều kiện là ngủ với cô, sao thế, tôi không nói, có phải rất thất vọng không?”

Tô Lam đỏ bừng mặt, sao người đàn ông này cái gì cũng nói ra được thết “Cút!”

“Nhìn xem, thẹn quá hóa giận!” Quan Triều Viễn gõ lên đầu Tô Lam một cái.

Tô Lam trợn tráng mát, người đàn ông này, dường như là người không cùng một thế giới với cô vậy, không thể hiểu được.

“Anh có nói không, không nói thì tôi đi đây!” Tô Lam giả vờ đứng dậy, Quan Triều Viễn liền nắm cổ tay kéo cô ngồi trở lại.

“Điều kiện ý, tôi vẫn chưa nghĩ ra, cứ để cô nợ đã, sau này rồi nói”

Quan Triều Viễn quả thật không nghĩ ra được, ngoài việc muốn ngủ với Tô Lam ra, anh còn muốn có được gì từ cô, hơn nữa bây giờ anh lại không thể nói muốn ngủ với cô.

Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn từ trên xuống dưới, thấy người đàn ông này không có vẻ gì là đang đùa: “Tôi có điều kiện”

“Cô? Cô có tư cách bàn điều kiện sao?” Quan Triều Viễn không thèm để ý.

“Điều kiện của anh, cái gì tôi cũng có thể đồng ý, chỉ có một điều, không được bắt tôi làm ra chuyện trái với Luật hôn nhân hiện hành”

Quan Triều Viễn há miệng, mãi không nói được gì.

Chiêu này của Tô Lam quá tuyệt tình!

Một câu Luật hôn nhân hiện hành dường như đã bóp chết mọi suy nghĩ không đứng đắn của anh từ trong trứng nước.

Đừng nói là lên giường với anh, cho dù là hôn môi, yêu đương các thứ đều không được.

Quan Triều Viễn nghĩ tới dù sao bản thân cũng có thể quang minh chính đại ngủ với vợ của mình, trong lòng liền thoải mái hơn nhiều.

“Được, tôi hứa với cô.”

Trong lòng Tô Lam lúc này mới cảm thấy yên tâm.

Cho dù cô căm ghét người chồng coi cô là con búp bê tìиɧ ɖu͙© kia, nhưng suy cho cùng cô vẫn là một người phụ nữ truyền thống, loại chuyện nɠɵạı ŧìиɧ này, cô không làm được.

Hơn nữa, cô có ân sẽ báo, nếu không phải lúc kết hôn, người đàn ông này cho mình 1 triệu, sợ là Tô Kiêm Mặc không sống nổi đến 17 tuổi.

Tô Lam uống nốt nửa bình rượu còn lại, mặt không đổi sắc.

Hành động này khiến người tự nhận có tửu lượng khá tốt như Quan Triều Viễn cũng cực kì kinh sợ: “Móa, cô uống rượu như nước lã vậy á?”

“Đây đã là gì? Từ nhỏ tôi đã lớn lên trong vại rượu đó, anh quên nhà chúng tôi chuyên ủ rượu à”

Quan Triều Viễn vốn muốn đưa Tô Lam về nhà, nhưng bị Tô Lam từ chối.

Đọc truyện chữ Full