TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 156

Chương 156

Nhân viên trong đoàn phim và các diễn viên nhìn Tô Nhược Vân cách đó không xa, liền biết có chuyện gì xảy ra.

Chắc chắn là Tô Nhược Vân lại nhận vơ lấy hàng , kết quả thấy tên của Tô Lam, không có đường lùi, vì thế ký tên của Tô Lam, định mơ hồ cho qua chuyện.

Kết quả…

Tô Nhược Vân đứng ở đó, chỉ cảm thấy lồng ngực tức nghẹn, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống!

Tô Lam nhận lấy hộp quà: “Làm phiền anh rồi”

“Không có gì!” Anh chàng giao hàng cười rồi rời đi.

Bây giờ, tất cả mọi người đều đang xem trò cười của Tô Nhược Vân!

Đường đường là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, vậy mà lại bị một người không có thân phận, không có bối cảnh vượt mặt!

Vô cùng nực cười!

Tô Lam mở chiếc hộp ra, bên trong có một chiếc lược, còn có một tờ giấy nhắn.

“Em yêu, chúng ta sẽ gặp nhau nhanh thôi, nhớ là phải nhớ anh đó”

Đề tên: Giản Ngọc.

Lúc thấy cái tên này, Tô Lam hơi ngẩn ngơ.

Anh lại xuất hiện rồi…

Ngay lúc Tô Lam ngây người, chỉ nghe thấy “bốp” một tiếng vang dội, mọi người đều ngạc nhiên.

Tô Lam nhìn về phía phát ra âm thanh kia.

Chỉ thấy Hoàng Xán ôm mặt, nước mắt rơi lã chã: “Chị Nhược Vân, em, em không cố ý…

“Không nhìn rõ ràng đã bảo tôi ký! Cô làm việc như thế Sao?”

Tô Nhược Vân quát xong, sải bước đi ra khỏi cổng.

Hôm nay, cô ta mất hết mặt mũi!

Hoàng Xán chỉ đành đi theo.

Tô Lam cảm thấy hôm nay không khỏi quá nổi bật rồi, sau khi tạm biệt đạo diên Lâm Xuyên, liền vội vàng rời đi.

Trong đầu cô chỉ có hai chữ.

Giản Ngọc, Giản Ngọc, Giản Ngọc.

Anh lại xuất hiện rồi, phải làm sao đây?

Về đến nhà, Tô Lam vẫn ngẩn ngơ như cũ, cô cầm chiếc lược trong tay.

Đây không phải là một chiếc lược bình thường, chỉ đơn giản là chất liệu, cô đã không biết rõ.

Màu rất cũ, nhưng có thể nhìn ra vốn dĩ ban đầu là màu trắng, các góc cạnh dường như cũng không ngay ngắn, mỗi một răng lược, đều giống như… răng người.

Dáng vẻ kỳ lạ này khiến Tô Lam nghi ngờ rốt cuộc đây có phải là cái lược không.

Ngay khi cô cảm thấy kỳ lạ, điện thoại lại vang lên.

Thấy số điện thoại trên màn hình, Tô Lam không nhịn được trợn trắng mắt, sau đó nghe máy.

Đọc truyện chữ Full