TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 443

Chương 443:

 

May mà đả cẩu bổng này có thể co rút lại, tuỳ tiện ấn vài cái liền biến thành hai tấc, vừa vặn nhét vào túi tiền.

 

Sau khi Diệp Phi từ Vũ Minh Huyền võ quán rời đi, hắn nghiễm nhiên là người mạnh nhất Trung Hải Chỉ là Diệp Phi không có quá nhiều kiêu ngạo, ổn định lại †âm tình, lại tiếp tục tiếp đến phòng khám chẩn bệnh Tới gần hoàng hôn, xem xong người bệnh cuối cùng, Diệp Phi đứng dậy duỗi người, đang muốn bưng trà lên uống nhập thì sau lưng truyền đến một âm thanh ngọt ngào.

 

“Anh rể”

 

Đường Kỳ Kỳ từ hậu viện nhảy đi lên, ôm lấy cánh tay Diệp.

 

Phi hỏi: “Đêm nay anh có rảnh không?”

 

Hôm nay Đường Kỳ Kỳ vẫn như cũ mặc một bộ hắc y, chỉ là phần lưng hở hơn phân nửa, lộ ra da thịt tuyết trắng trơn trượt, rất là biết trêu chọc mọi ánh mắt Cô đến gần sát Diệp Phi, Diệp Phi đột nhiên cảm thấy nóng ran, cô gái này đặc biệt có hơi thở thanh, làm hắn trỗi dậy bản năng của mình “Có việc gì?”

 

Diệp Phi ổn định tâm thần, còn rút ra cánh tay: “Tìm việc thế nào rồi?”

 

Đường Kỳ Kỳ mấy ngày nay đều ở tại phòng khám, chẳng chịu ngồi yên một chỗ. Ngày ngày đều chạy đông chạy tây.

 

Diệp Phi không đối xử với cô như người của Đường gia người, Đường Kỳ Kỳ cũng không hề giống Đường Nhược Tuyết.

 

Vì vậy giữa Diệp Phi và cô ở chung với nhau như hai người bạn Chỉ là người đi sớm về trễ, khó chạm mặt nhau nói chuyện Cho nên hôm nay, nhìn thấy cô ấy rảnh rỗi tìm mình, Diệp Phi tò mò hỏi “Không phải mấy ngày nay em bận rộn tìm việc làm lắm sao? Mỗi ngày đều thấy em có buổi phỏng vấn”

 

Đường Kỳ Kỳ không quan tâm, tiếp tục ôm cánh tay của Diệp Phi: “anh yên tâm đi, em xinh đẹp thế này thì chắc chắn sẽ tìm được một công việc tốt.

 

Nói thế nào thì em cũng là một sinh viên ưu tú cơ mà”

 

Đường Kỳ Kỳ tự tin nói “Em không phải muốn làm ở công ty dược Bách Hoa sao?

 

Sao cuối cùng lại không đi nữa?” Diệp Phi hỏi “Chẳng lẽ phỏng vấn không đậu sao?”

 

Diệp Phi nghĩ nghĩ có lẽ nên giúp Đường Kỳ Kỳ, dẫu sao cô nàng có tính cách mạnh mẽ, lại là sinh viên mới tốt nghiệp chưa có mấy kinh nghiệm Đường Kỳ Kỳ nghe vậy mặt buồn bã, sau đó nói: “em cũng muốn làm tại Công ty dược Bách Hoa lắm chứ, nhưng chỉ cần nghĩ có tên Hồng Quân ở đó lập tức liền cảm thấy chán ghét.

 

Vậy nên mới không đi”

 

Chỉ nghĩ đến việc ngày hôm đó, Đường Kỳ Kỳ liên cảm thấy chán ghét với Hồng Quân. Nếu đã vậy, cô chấp nhận không đến làm tại công ty dược Bách Hoa “Em đó, thật là tuỳ hứng”

 

Diệp Phi gõ nhẹ lên trán Đường Kỳ Kỳ: “Thật ra em cũng không cần để ý đến Hồng Quân. Anh được biết hắn đã từ chức rồi Hồng Quân không chỉ phải lăn ra khỏi Công ty dược Bách Hoa mà còn bị Đỗ Thanh Đế bức rời khỏi Trung Hải. Đường Kỳ Kỳ căn bản không cần phải lo lắng nhìn thấy hắn “Phải không? Tại sao hắn lại từ chức?”

 

Đường Kỳ Kỳ cao hứng, sau đó lắc lắc đầu: “Báo hại em lãng phí thời gian phỏng vấn việc làm”

 

Diệp Phi khẽ cười: “có lý lịch đẹp biết đâu sẽ có cơ hội việc làm tốt”

 

“Việc này về sau lại nói”

 

Đường Kỳ Kỳ bỗng nhiên gõ đầu mình, nhớ đến chính sự: “Anh, đêm nay anh có rảnh không?”

 

Diệp Phi gật gật đầu: “Có rảnh”

 

“Vậy theo em đêm nay nhé”

 

Đường Kỳ Kỳ cao hứng, ôm chặt lấy Diệp Phi nói: “Đêm nay em có buổi yến tiệc cùng bạn bè, em muốn cùng đi với anh”

 

“Lại tiệc tùng à?”

 

Diệp Phi nghe vậy đôi mắt trừng lớn, không chút do dự lắc đầu: “Anh không đi, lần trước theo em đi tụ tập bạn bè lại quậy một trận, lần này đi không biết chừng lại có xung đột, vẫn là ở nhà thoải mái”

 

Diệp Phi trong lòng có bóng ma, cảm giác mỗi lần tụ hội yến hội gì, nhất định sẽ xảy ra chuyện.

 

Hắn sợ phiền toái, cho nên có thể tránh liền tránh.

 

“Đêm nay là Triệu Hiểu Nguyệt tổ chức Long Đô Trung Hải tụ hội, tất cả đều là thân phận hiển hách hoặc thiên kim công tử: “Em vốn dĩ cũng không nghĩ đi, nhưng lại không nghĩ có có Ti Kì, hơn nữa nhận thức có vài người có thể đem lại lợi ích, cho nên đáp ứng tham gia nửa buổi đầu”

 

Đường Kỳ Kỳ đáng thương nhìn Diệp Phi: “Với lại, em dẫu sao cũng là con gái họ Đường không đi có điểm thất lễ”

 

“Nhưng nếu đi một mình thì em có chút sợ hãi nên chỉ có thể kéo anh đi cùng. Dẫu sao cũng chỉ có mình anh bảo vệ em”

 

“Hơn nữa nghe nói có rất nhiều đồ ăn ngon”

Đọc truyện chữ Full