TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 445

Chương 445

“Cảnh đêm đầu tiên mới gọi là đặc sắc! Từng giây đều cảm thấy đang là chính mình, có đúng không?”

Đọc bình luận của mọi người, Tô Lam cực kỳ vui vẻ!

Ngay lúc này, Quan Triều Viễn đi vào, trong tay cầm mấy hộp bαo ©αo sυ, anh đi tới tủ đầu giường như thể bên cạnh không có ai, mở ngăn kéo, cất bαo ©αo sυ vào.

Thấy Quan Triều Viễn mua bαo ©αo sυ, trong lòng Tô Lam thịch một tiếng!

Không phải đã nói sức khỏe của cô không có vấn đề gì sao?

Sao người đàn ông này còn muốn tránh thai chứ?

“Anh mua cái này làm gì?”

“Để dùng, không để dùng để thổi bóng sao?” Quan Triều Viễn bình thản trả lời.

“Thế nhưng, vì sao chứ? Bác sĩ đã ni sức khỏe của tôi không có vấn đề gì, chỉ là chút bệnh vặt, điều dưỡng tử tế là được.”

Tô Lam hơi sốt ruột: ‘Hơn nữa, trước kia anh đã hứa với tôi, sẽ không tránh thai!”

Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam, không nói gì.

Tô Lam lập tức lấy khăn lau chân, lên giường, ngồi bên cạnh Quan Triều Viễn, lý luận với anh.

“Anh làm thế này là có ý gì? Lại không muốn sinh nữa?

Nhưng rõ ràng anh đã hứa với tôi…”

Quan Triều Viễn lập tức sán tới, ra sức hôn lên môi cô.

“Anh đừng có giở trò này!”

Khuôn mặt hơi đỏ lên, gần đây anh luôn bất ngờ hôn cô, khiến cô hơi không chống đỡ nổi.

“Trò nào?”

“Trời ạ, nói chuyện nghiêm chỉnh với anh đó! Rốt cuộc anh nghĩ thế nào? Có phải lại không muốn sinh con nữa không?”

Trên mặt Quan Triều Viễn mang theo nụ cười láu cá, anh cứ im lặng nhìn Tô Lam tức giận sốt ruột như thế.

“Anh nói đi!”

Tô Lam thấy dáng vẻ này của anh, càng thêm sốt ruột.

“Dáng vẻ tức giận của cô gần đây ngày càng đáng yêu.”

“Đáng yêu cái đầu anh ý!”

Quan Triều Viễn ôm Tô Lam vào lòng, khẽ vỗ vai cô.

“Được rồi, được rồi, không trêu cô nữa”

“Anh mau nói xem mua cái kia để làm gì?”

“Đương nhiên là để tránh thai rồi: “Anh..”

Quan Triều Viễn lập tức duôi tay đặt giữa môi Tô Lam, ý bảo cô đừng nói tiếp nữa.

“Cô không cho tôi cơ hội để giải thích sao?”

“Vậy anh nói mau!”

Quan Triều Viễn khẽ vuốt tóc Tô Lam, trong mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.

“Khoảng thời gian trước cô nằm viện, uống nhiều thuốc như thế, tôi lo là giờ cô mà mang thai thì không tốt cho đứa bé, vừa khéo có thể lợi dụng khoảng thời gian này để chữa trị vết thương ở chân của cô cho tốt, tránh cho để lại mầm bệnh về sau.”

Đọc truyện chữ Full