TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 668

Chương 668

Tuy Dạ Bân không muốn nghi ngờ người bạn lớn lên từ nhỏ với mình, nhưng anh ta không thể không nghi ngờ Tiêu Mạch Nhiên.

Anh ta nghĩ ngợi rồi hẹn Tiêu Mạch Nhiên.

Trong phòng bao của Milo Sun, sắc mặt Dạ Bân nghiêm túc.

Tuy anh ta vô cùng tin tưởng nhân phẩm của Tiêu Mạch Nhiên, nhưng khi gặp phải vấn đề tình cảm, phụ nữ thường không lý trí.

Tiêu Mạch Nhiên khoan thai bước tới.

“Dạ Bân, cậu tìm tôi có việc gì mà gấp vậy, cậu nói nhanh lên, dạo này tôi bận lắm.”

Dạo này Tiêu Mạch Nhiên quả thực rất bận, tài nguyên tốt nhất của Quốc tế Tinh Hoàng đều nằm trong tay cô ta, cô ta muốn có dễ như trở bàn tay.

Từ khi biết quan hệ của Quan Triều Viễn và Tô Lam, cô ta bắt đầu trở nên bận rộn.

Tiêu Mạch Nhiên nhìn Dạ Bân, ngồi xuống bên cạnh anh ta.

“Sao thế? Nhìn sắc mặt cậu không tốt lắm?”

“Mạch Nhiên, có chuyện này cậu phải trả lời tối thành thật.”

“Chuyện gì?” Tiêu Mạch Nhiên không biết Dạ Bân đang nói gì.

“Tô Lam biết chuyện trước kia cô ấy làm phẫu thuật nạo thai rồi, chuyện này ngoài người của bệnh viện ra thì chỉ có tôi biết, bệnh viện là của A Viễn , người ở đó tuyệt đối sẽ không bán đứng ông chủ của mình, mà tôi chỉ nói cho cậu…”

Tiêu Mạch Nhiên trừng to mắt nhìn Dạ Bân.

“Ý cậu là, cậu nghi ngờ tôi nói cho Tô Lam?”

“Bởi vì thật sự không còn người khác! Mạch Nhiên, Quan Triều Viễn làm việc trước giờ đều không chê vào đâu được, chắc cậu cũng rõ ràng, chuyện này chỉ có cậu và tôi biết”

Sắc mặt Tiêu Mạch Nhiên lập tức sầm xuống.

“Chuyện này không phải tôi làm, Tiêu Mạch Nhiên tôi không hèn hạ như vậy, cậu có thể đi hỏi thử xem, dạo này tôi bận tối mặt tối mũi, thực sự không có tâm trí quan tâm những chuyện linh tinh, nếu tôi muốn thì chắc chắn sẽ cạnh tranh với Tô Lam một cách quang minh chính đại!”

Tiêu Mạch Nhiên nói rành mạch đanh thép.

Lần này đổi lại là Dạ Bân hoang mang.

“Thật sự không phải cậu sao?”

“Dĩ nhiên không phải.”

“Vậy thì quái lạ, rốt cuộc là ai?” Dạ Bân nghĩ mãi không ra.

“Dạ Bân, là cậu nghi ngờ tôi hay là A Viễn nghi ngờ tôi?” Với Tiêu Mạch Nhiên mà nói, điều này vô cùng quan trọng.

“Mạch Nhiên, cậu, cậu đừng để bụng, tôi cũng chỉ suy đoán thôi, dù sao chuyện này chỉ có hai chúng ta biết, A Viễn chưa đề cập với tôi.”

Lúc này Dạ Bân hơi xấu hổ.

“Tô Lam… Cô ấy biết chuyện mình làm phẫu thuật, sau đó thì sao?”

“Cô ấy mất tích”

“Mất tích?”

“Nhưng cậu yên tâm, bây giờ không sao rồi, A Viễn đã tìm được cô ấy về rồi.”

Đọc truyện chữ Full