Chương 704:
Tiết Như Ý nản lòng thoái chí, từ khi Nam Lăng Vũ Minh bắt đầu nổi loạn cô ta đã đứng ra dùng tên tuổi của mình để lên tiếng, muốn chọn ra một hội trưởng mới trong hòa bình.
Thế nhưng chẳng có một người nào nể mặt cô ta cả.
Người nhà họ Thẩm cũng không xem kẻ vứt đi như cô ta ra gì, chỉ bảo cô ta nhanh chóng giao tài sản Thẩm Thiên Sơn để lại ra rồi thôi.
Cô ta lấy hơn một tỷ ra để nhà họ Thẩm xoay vòng vốn và hi vọng bọn họ có thể hòa bình chọn ra gia chủ mới, thế nhưng con cháu nhà đó lại bắt đầu sáng mắt lên trước tiền lại.
Biết cô ta là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Như Ý xong thì dùng đủ mọi thủ đoạn để ép cô ta giao cổ phần công ty ra.
Thẩm Đông Tinh hẹn cô ta đến quán rượu và chuốc say để chiếm lấy cơ thể và cổ vần công ty cô ta đang nắm giữ.
Bị người ta nhục nhã là thế nhưng cô ta chẳng có tí năng lực phản kháng nào cả, thế nên Tiết Như Ý mới cười nhạt trước Nam Lăng Vũ Minh.
“Diệp Phi, anh đừng sỉ nhục tôi thêm nữa” Tiết Như Ý thở dài: “Nhục nhã một kẻ vứt đi như tôi chẳng có tí cảm giác thành tựu nào đâu”
“Bây giờ một là anh giết tôi hoặc là thả cho tôi đi”
“Tối nay anh cứu tôi, thù hằn ngày xưa xem như bỏ. Sau này tôi sẽ không tìm anh báo thù, hơn nữa tôi cũng không giết được anh…: Cô ta chậm rãi đứng dậy: “Tạm biệt.”
“Tôi có thể chữa trị cho gân mạch của cô.” Diệp Phi quay về chiếc ghế tựa nhìn Tiết Như Ý nói: “Nhưng tôi muốn cô trở thành con chó của tôi…
“Diệp Phi, đừng khinh người quá đáng!”
Tiết Như Ý nghe đến chữ chó lập tức nổi giận, sau đó giật mình nhìn Diệp Phi: “Cái gì? Anh có thể chữa được gân mạch của tôi ư?”
Làm sao có chuyện đó được?
Cô ta đi khám không biết bao nhiêu là bác sĩ nổi tiếng, chẳng có một người nào có thể chữa được cho cô ta, bây giờ cô ta có thể đi lại và làm được chút công việc nhẹ đã là kết quả tốt nhất rồi.
Làm sao có chuyện chữa trị gân mạch và lấy lại sức mạnh ngày xưa?
“Hoàng Thiên Kiều bị tôi đánh nát đan điền vẫn cứu lại được đấy thôi” Diệp Phi hờ hững nói: “Chữa gân mạch tay chân cho cô là chuyện dễ như trở bàn tay”
“Tất nhiên, trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí cả, tôi có thể đưa cô về vị trí cao nhất nhưng cô phải trở thành chó săn cho tôi.”
Anh nhìn Tiết Như Ý: “Yên tâm, tôi sẽ không nhục nhã cô, tôi chỉ muốn cô trông nhà giúp tôi thôi.”
“Anh có thể trị khỏi, có thể trị khỏi…” Người Tiết Như Ý liên tục run lên, nhìn Hoàng Thiên Kiều và nhận được câu trả lời xác nhận thì máu nóng lại dồn lên não.
Chỉ có những người mất đi hết sức mạnh của mình mới biết nó quý giá đến mức nào, chỉ có những người không thể bảo vệ bản thân mình mới biết đôi tay có thể đánh đấm được.
quan trọng đến mức nào.
Thế nhưng cô ta lại nhanh chóng lắc đầu: “Diệp Phi, tôi rất mong điều đó, tôi không sợ trở thành chó săn cho người khác nhưng trước đây tôi từng thề rằng sống là người Vũ Minh, chết cũng là người của Vũ Minh”
“Tôi chỉ có thể trung thành với những người như Cửu Thiên Tuế, hội trưởng Thẩm thôi”
Tiết Như Ý nói cực kì rành mạch rõ ràng cùng với sự trung thành bất khuất bất diệt.
Diệp Phi lấy một tấm lệnh bài ra: “Quỳ xuống đi…”
Hội trưởng Nam Lăng?
Tiết Như Ý và Thẩm Đông Tinh đều ngây người…
Sao lại có chuyện này được.
Tiết như ý cùng Thẩm Đông Tỉnh đều không thể tin, dù thế nào bọn họ cũng không tin rằng Diệp Phi chính là hội trưởng Nam Lăng.
Dù sao Diệp Phi cũng là người đánh Thẩm Thiên Sơn bị thương, đánh nát mặt mũi người Nam Lăng Vũ Minh, theo lý nào đó mà nói Diệp Phi chính là kẻ địch của Nam Lăng Vũ Minh.
Tại sao Cửu Thiên Tuế lại cho Diệp Phi làm hội trưởng Nam Lăng thế này?
Nhưng khi Tiết Như Ý cầm được lệnh bài trong tay thì cô †a biết nó không phải là đồ giả.
“Đúng là lệnh bài, là lệnh bài thật này”