TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1246

Chương 1246:

Trong đầu Diệp Phi hiện lên những lời giới thiệu của Tống Hồng Nhan, Dương Thiên Tuyết, con gái Dương Hồng Tinh.

“Cậu ba, cậu làm thế là sao?”

Thấy Dương Kiếm Hùng bảo con gái mình đưa Diệp Phi đi chơi, Cốc Oanh lập tức đanh mặt lại: “Thiên Tuyết chỉ đi chơi với con cháu của năm gia tộc lớn thôi, cậu thấy bắt nó đi chơi với Diệp Phi có thích hợp không?”

Giọng nói của bà thể hiện sự khó chịu: “Trưa nay cậu uống hơi nhiều rồi nên mau vào trong nhà nghỉ ngơi đi.: Dương Thiên Tuyết cũng nhíu mày nhìn Diệp Phi vài lần rồi mở miệng: “Chú ba, chiều nay con và Nguyên Hoa, Loan Loan và Hùng Tử ra ngoài cưỡi ngựa, đó là nơi dành riêng cho thành viên nên người bình thường không vào được đâu.”

“Hơn nữa bọn cháu còn chơi đua ngựa, người không biết cưỡi ngựa đến đó thì kì lắm, chẳng có tí đề tài nào để nói chuyện cả”

Tuy rằng cô ấy không biết Diệp Phi có thân phận gì, nhưng nhìn quần áo anh mặc và thái độ của mẹ mình nên cô ấy lập tức hiểu ra anh là kẻ không quyền không thế.

Dãn anh đi chơi á? Đùa cái gì thế không biết!

Cô ấy chỉ đi chơi với con cháu nhà giàu sang phú quý, một con ngựa thôi đã mấy chục triệu bạc rồi, dẫn Diệp Phi qua đó thì mất mặt chết.

Cô ấy nhìn Diệp Phi giả lả lá mặt lá trái: “Lần khác có cơ hội, tôi sẽ đưa anh tới đó mở mang kiến thức sau.”

“Cảm ơn lòng tốt của anh nhé Dương Kiếm Hùng, anh không cần phải quan tâm đến tôi, tôi có thể tự làm quen với Long Đô mà”

Diệp Phi nhận ra sự ghét bỏ của Dương Thiên Tuyết cho nên cũng lười vô góp vui, võ vai Dương Kiếm Hùng cười nói: “Tôi đi trước đây, lần khác chúng ta tụ tập với nhau sau”

Sau khi nói xong, anh bèn nhanh chóng ra ngoài.

Dương Thiên Tuyết lắc đầu, tên Diệp Phi này diễn cũng sâu thật.

Đám người Cốc Oanh cũng cười đùa với nhau một lần nữa, dùng một cách khác để thu hút sự chú ý của bọn họ ư?

Diệp Phi tưởng bọn họ là trẻ con thật à?

“Là cậu ta!”

Dường như khi bóng lưng Diệp Phi thân ảnh vừa mới biến mất, Tưởng phu nhân liên đằng đứng lên hoảng sợ thất thanh: “Cậu ta chính là người của Vũ Minh!”

Diệp Phi không biết Tưởng phu nhân nhận ra chính mình, ra khỏi khu nhà đó xong thì anh lập tức trở về Thanh Phong Đường.

Sau khi trở lại Thanh Phong Đường, Diệp Phi làm tổng cộng bốn việc.

Thứ nhất là đem đổi Thanh Phong Đường thành Kim Chi Lâm, để khỏi phải bị tai bay vạ gió làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Hoa Thanh Phong.

Chuyện thứ hai chính là gọi Tôn Bất Phàm và Tô Tích Nhi dẫn một nhóm người đến Long Đô, anh muốn chuyển cả Kim Chỉ Lâm đến đây.

Thật ra anh không gọi dám người Tôn Thánh Thủ vì Diệp Phi biết người già rất thích đất quen, có cảm tình với Trung Hải, xa quê sẽ khiến họ không quen.

Chuyện thứ ba là bảo Tiết Vân Phong chuyển thêm một mớ dược liệu quý đến đây, Long Đô có rất nhiều người quyền quý, Diệp Phi hốt một mớ bạc để hỗ trợ cho những người nghèo khổ hơn.

Chuyện thứ tư chính là bảo Hoàng Chấn Đông đưa một vài đàn em cho mình sử dụng.

Tôn Bất Phàm và Tô Tích Nhi hành động hiệu suất cực kì cao, họ bay tới Long Đô ngay trong đêm, mọi người gặp mặt nhau đều cực kì vui vẻ.

Mọi người chúc mừng đơn giản rồi bọn lập tức Tôn Bất Phàm bận rộn.

Ai cần luyện tập châm pháp thì luyện tập châm pháp, ao cần làm quen khi thuốc thì làm quản kho thuốc, quét tước quét dọn sạch sẽ. Hơn mười người khiến cho cả phòng khám cực kì náo nhiệ Tô Tích Nhi lẳng lặng chạy tới phòng Diệp Phi để dọn dẹp căn phòng bừa bộn thật ngăn nắp, sau đó giặt sạch quần áo.

“Bùm bùm!” Sáng hôm sau, Diệp Phi dậy từ rất sớm, sau khi mở pháo điện tử lên cho vui nhà vui cửa thì lại mở khăn đỏ trên bảng hiệu xuống.

Ba chữ Kim Chi Lâm lộ ra.

Xung quanh lập tức võ tay vang dội Ngoài cửa đã sớm tụ tập gần trăm bệnh nhân.

Chuyện Diệp Phi cứu sống một ông cụ gầy nhom uống thuốc độc chết đã được lan truyền đi khắp nơi, ai cũng bàn tán say sưa.

Đọc truyện chữ Full