TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 1676

Chương 1676

“Anh đứng dậy đi, anh quỳ ở đây thì có tác dụng gì? Chuyện đã xảy ra rồi, anh có quỳ ở đây thì cũng không thể quay ngược thời gian trở lại.”

“Lam Lam, vậy em có thể tha thứ cho anh không? Anh hứa rằng sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như vậy nữa! Em sẽ không muốn ly hôn với anh chứ?”

“Vậy Tam Tam và Tiểu Thất thì sao đây?”

Lần đầu tiên đối mặt với chuyện như vậy, Tô Lam cảm thấy cả tâm tư lẫn sức lực của mình đều mệt mỏi.

Đây là lần đầu tiên Quan Triều Viễn cảm thấy có con trai cũng rất tốt, ít ra thì Tô Lam sẽ vì con trai mà không dễ dàng ly hôn với mình.

“Được rồi, chuyện đã qua rồi, anh ăn mì đi, lát nữa tắm rửa rồi ngủ một giấc.”

Quan Triều Viễn không ngờ chỉ mới dăm ba câu mà đã xong chuyện, anh vốn tưởng rằng Tô Lam sẽ ầm ĩ một trận.

Không phải là Tô Lam không để tâm đến chuyện này, nhưng cô có để ý thì có thể có tác dụng gì, Quan Triều Viễn cũng đã nhận sai rồi thì cô còn có thể như thế nào?

Hơn nữa người bảo Quan Triều Viễn đi gặp Lê Thấm Thấm lại là chính cô.

Để tránh cho Giản Ngọc can thiệp vào chuyện này, Tô Lam cũng không nói cho Giản Ngọc và Lý Như Kiều biết chuyện Quan Triều Viễn nɠɵạı ŧìиɧ, chỉ có cô và Quan Triều Viễn biết chuyện này.

Sau khi trải qua chuyện này, hai người họ đột nhiên trở nên kỳ quái. Quan Triều Viễn nói gì hay làm gì cũng đều rất thận trọng, buổi tối anh cũng không dám lỗ mãng, thậm chí còn không dám đòi thân mật với Tô Lam.

Có một số chuyện đã xảy ra thì chính là đã xảy ra, dù có thế nào thì cũng chẳng thể thay đổi được, muốn coi chuyện này như chưa xảy ra là điều không thể nào.

Trong lòng Tô Lam luôn rất khó chịu, mấy hôm nay, số lần nói chuyện giữa cô và Quan Triều Viễn có thể đếm được trên đầu ngón tay, cô thật sự không có cách nào để vượt qua rào cản trong lòng, thế là cô gọi điện thoại cho Mục Nhiễm Tranh.

“Chú tôi thật sự nɠɵạı ŧìиɧ ư?” Mặc dù trước đó, khi Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy nhưng tin tức trên mạng thì cũng cho rằng Quan Triều Viễn nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng khi nhận được xác nhận từ Tô Lam, anh vẫn cảm thấy không thể tin được.

“Đây chẳng phải chuyện vẻ vang gì, anh có thể nói nhỏ một chút được không!”

“Má ơi, không ngờ lại thật sự xảy ra rồi, vậy cô định làm thế nào?”

“Tôi chuẩn bị thế nào kia chứ, con cũng đã có rồi, chẳng lẽ lại ly hôn? Chẳng phải tôi đang hỏi ý kiến anh xem nên làm thế nào sao? Tôi muốn hỏi xem anh có cách nào tốt, có thể khiến trong lòng tôi thoải mái hơn không. Chúng tôi không thể tiếp tục như thế này được.

Sắc mặt Tô Lam vô cùng khó coi, mấy ngày nay cô đều không nghỉ ngơi tốt.

“Bên phía cô gái kia có ý gì?”

“Bên phía cô gái đó không sao cả, nếu không thì nhà chúng ta đã không yên bình như vậy, bây giờ là vấn đề của tôi và anh ấy.”

Mục Nhiễm Tranh như thể vừa nghe được tin tức chấn động nào đó, “Bên phía cô ta không sao cả? Sao có thể có chuyện này được! Chẳng phải cô nói cô ta luôn quấn lấy chú tôi sao? Bây giờ khó khăn lắm mới tìm được cơ hội mà cô ta lại nói không sao, cơ hội tốt như vậy mà không cần?”

Đọc truyện chữ Full