TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1461

Chương 1461:

“Có phải anh muốn làm mấy chuyện trừ ma linh tinh không?”

“Tôi là người có học thức cao, đã gia nhập làng giải trí vài năm, tôi sẽ không bị anh lừa đâu”

“Kỳ Kỳ, cô cũng thật quá đáng. Uổng công tôi coi cô như là bạn tốt, còn nói cho cô biết bệnh tình của tôi, nhưng cô lại cùng anh rể tính toán tôi”

Cô lại quay đầu nhìn Đường Kỳ Kỳ: “Là cô nói với anh ta là tôi vào nghĩa trang đúng không?”

“Cô muốn làm cho anh rể cô khiến cho tôi hoảng sợ, sau đó ngu ngốc mang một số tiền lớn ra đúng không?”

“Tương lai cô còn cố ý tiết lộ tôi đến chỗ anh rể cô trị bệnh, làm cho cô nổi tiếng chỉ trong một đêm đúng không?”

“Kỳ Kỳ, cô thật sự làm tôi thất vọng, tôi coi cô là bạn thân, cô coi tôi là kẻ ngu ngốc coi tiền như rác”

Nói xong, cô ta khinh thường quét qua hai người, sau đó xé rách bùa bình an, xoay người rời đi.

“Mịch Mịch, Mịch Mịch, đừng đi, tin anh rể mình đi…” Đường Kỳ Kỳ đuổi theo nhưng lại bị Phong Mịch Mịch bỏ mặc phía sau, sau đó chui cô ta chui vào xe rời đi Diệp Phi lắc đầu bất lực.

Đường Kỳ Kỳ mang vẻ mặt phiền muộn: “Tại sao không tin anh rể của mình chứ.”

‘Sau đó, cô ấy nhìn Diệp Phi và hỏi: “Anh rể, cô ấy thực sự sẽ xảy ra chuyện gì đó sao?”

“Số mệnh”

Diệp Phi vung tay và vẽ một tấm bùa hộ mệnh khác, sau đó gấp lại bỏ trong túi hương và đưa cho Đường Kỳ Kỳ: “Em đang ở gần cô ấy, nhớ mang theo cái này bên mình, phòng trước sẽ tránh được tai họa”

Diệp Phi nói thêm: “Nhớ Đường Kỳ Kỳ ngoan ngoãn vâng lời rồi lại khế thở dài…Đường Kỳ Kỳ cất bùa hộ mệnh đi, sau đó nhảy xuống phụ bếp giúp chị gái, bầu không khí rất hài hòa, sau bữa tối cô chạy về đoàn làm phim phải luôn mang theo bên người.”

Cô ấy vẫn còn một cảnh quay vào ban đêm.

Gần mười giờ rưỡi, Diệp Phí chuẩn bị đi ngủ nhưng điện thoại đột nhiên rung lên.

Anh bắt máy trả lời, giọng nói hoảng hốt của Đường Kỳ Kỳ nhanh chóng lên bên tai anh: “Anh rể, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện…”

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! Diệp Phi giật mình: “Sao vậy?”

“Súng đạo cụ đáng lẽ là súng giả nhưng đột nhiên lại bản ra đạn”

“Phùng Mịch Mịch bị bản…”

“Rừm!”

Nghe điện thoại xong, Diệp Phi nhanh chóng lên xe, nhấn ga chạy thẳng đến phim trường Tây Sơn cách đó 30 km.

Nửa giờ trước, Đường Kỳ Kỳ và Phùng Mịch Mịch đã quay một cảnh giết người lúc nửa đêm. Một kẻ xấu đã bản Đường Kỳ Kỳ và sau đó đổ tội cho Phùng Mịch Mịch.

Khi nhân vật nam phản diện cười và chĩa súng vào đầu Đường Kỳ Kỳ, Đường Kỳ Kỳ đột nhiên cảm thấy ngực đau xót sau đó không khống chế được mà ngồi xốm xuống.

Một viên đạn bắn ra từ họng súng xẹt qua đâu Đường Kỳ Kỳ, bản vào phần eo của Phùng Mịch Mịch đang đứng ở phía sau.

Phùng Mịch Mịch ngã tại chỗ, lúc đó mọi người đều nghĩ cô đang đùa, sau đó khi thấy eo cô chảy máu mới biết cô bị bắn thật.

Thương thể của Phùng Mịch Mịch không nghiêm trọng và không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cả người bị dọa cho hoảng sợ, ngây ngốc đến che miệng vết thương cũng không nhớ, đến hét to cũng chưa hét.

Đường Kỳ Kỳ cũng run lên vì sợ hãi.

Khẩu súng đã bản ngang qua đầu cô, nếu lúc đó viên đạn bản trúng thì cô sẽ trở thành một cái xác.

Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, trong lòng cô ấy vẫn còn sợ hãi.

Sau đó, cô ấy đã gọi cho Diệp Phi trước tiên, mong rằng Diệp Phi có thể đến đón cô ấy về nhà.

Đọc truyện chữ Full