TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2200

Chương 2200

Thấy dáng vẻ hoảng sợ của cô, đôi chân dài của Quan Triều Viễn nhấc lên, trực tiếp tới gần.

Tô Lam lập tức khẩn trương, “Anh muốn làm gì?”

©ó thể là bởi vì động tác dùng sức quá lớn, thế cho nên sau lưng cô ngã mạnh vào máy sấy khô bên cạnh, đau đến nỗi gương mặt cô trắng bệch.

Cô theo bản năng nâng tay lên, dựa vào anh mà đứng vững lên.

Cách chiếc áo sơ mi màu trẳng, cô có thể cảm nhận được làn da nóng bỏng của anh, hơn nữa nhịp tim đập vô cùng cuồng loạn của anh.

Tại sao có thể như vậy?

Cho tới bây giờ, người đàn ông này đều lạnh như băng, tại sao hôm nay tim anh đập nhanh như thế, chẳng lẽ là cô cảm nhận sai?

Quan Triều Viễn nhìn cô từ trên cao xuống, “Bà Quan, mới sáng sớm còn mới yêu thương ân ái, bây giờ còn…

“A, anh im miệng, không cho nói.”

Quan Triều Viễn cố ý lạnh lùng mở miệng, “Bà Quan, đây là em đang dùng chiêu lạt mềm buộc chặt?”

“Cái gì?” Tô Lam lập tức liền trợn tròn mắt.

“Đây là nhà của tôi, biết rõ tôi có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, mà em lại mặc áo sơ mi của tôi, quần áo không nghiêm chỉnh mà còn lượn lừo trước mặt tôi, em nói sao tôi không thể hoài nghi em đanh cố ý dụ dỗ cho được?”

“Phụt!”

Nghe nói như thế, Tô Lam thiếu chút nữa phun một ngụm máu tươi.

Quần áo không nghiêm chỉnh?

Cố ý dụ dỗ?

Người này đúng là không biết xấu hổ, người mặt dày như anh ta quả nhiên là lần đầu tiên cô gặp được.

Tô Lam gắt gao cắn môi dưới, “Cậu chủ Lệ, anh đừng có mà tự kỉ như thế. Chẳng qua là tôi quên mang quần áo vào phòng tắm mà thôi, về phần tại sao lại mặc áo sơ mi của anh, chẳng qua là phương án tạm thời trong tình huống cấp bách. Nhưng anh đấy, im lặng đứng sau lưng của người khác như thế, thế mà lại trắng trợn nói tôi dụ dỗ anh?

Tôi còn không biết anh muốn làm cái gì đâu!”

Sau khi cô tức giận nói mấy lời này, Tô Lam cũng lười tranh chấp với anh.

Xoay người muốn đi.

Quần áo này cô bỏ luôn có được không?

Dù sao hành lí của cô cũng được mang hết đến đây, chỉ cần cô tìm thêm một bộ quần áo nữa để thay là không phải được rồi sao?

Chẳng qua chân cô còn chưa kịp bước đi, người đàn ông đã giang hai tay, trực tiếp giam cô trong lồng ngực.

“Quan phu nhân, em làm phu nhân của tôi, ở trước mặt tôi còn bày ra dáng vẻ này, em cho rằng một người đàn ông khí huyết khỏe mạnh như tôi thì nên làm gì?”

“Anh…

Gương mặt nhỏ nhắn của Tô Lam lập tức đỏ như máu, cô tức giận mắng, “Lưu manh!”

Đọc truyện chữ Full