TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2632

Chương 2632

Quan Triều Viễn nhìn qua cô: “Nếu như em tiếp tục như vậy nữa, vậy tôi không chỉ có khó chịu thôi mà còn có khả năng sẽ bị đùa tới hỏng mất đó!”

“Ầm!”

Khuôn mặt của Tô Lam bất chợt “bùm!” một cái đỏ bừng lên Dường như là theo phản xạ có điều kiện mà cô đứng bật dậy.

Tay chân cũng vội vã rụt trở về, giơ cao  lên: “Tôi, tôi không phải cố ý, tôi không có.

Tôi chỉ muốn nói cho anh biết là mình đã lau xong rồi, muốn giúp anh mặc quần áo lại thôi…”

“Vậy bây giờ em dự định mặc kệ nó hay sao?”

Giong điệu của Quan Triều Viễn vô cùng đè nén, nhìn qua đúng là đang kìm nén tới khó chịu.

Tô Lam có hơi mềm lòng, nhưng mà…

Bây giờ anh đang bị thương đó.

Cho dù mình muốn giúp anh cũng không có cách nào cả.

Cô cản nhẹ môi mình, kiên trì đứng đó dùng giống như muốn dỗ con nít mà nói: “Bây giờ anh nghỉ ngơi cho thật tốt đi”

Á ệ Triều Viễn hơi lấp lóe, từ Vậy trước tiên em mặc quần áo. lại cho tôi đi: Tô Lam sửng sốt, hình như không ngờ rằng anh lại dễ nói chuyện như vậy.

Chỉ là tóm lại cũng chính anh nói ra nên Tô Lam nhanh chóng ra tay: “Uống nước không?”

Triều Viễn nhìn cô một cái, sau đó mở miệng ra.

Tô Lam: “…”

Không phải tay phải vẫn còn cử động được hay sao!

Quan Triều Viễn cau mày, lại nhắc nhở cô lần nữa.

“Tôi bị thương.”

Được rồi, cô thua còn chưa được hả!

Đưa ly nước tới bên cạnh anh, cho anh uống hai ngụm, lúc sau Tô Lam mới để cái ly xuống Lúc cô đang chuẩn bị căn dặn cái gì đó thì điện thoại trong tay của cô lại vang lên.

Cô quay người sang bên cạnh nhận điện thoại: “Alo?”

Đầu bên kia điện thoại có giọng nói hơi do dự: “Tô Lam, bây giờ cơ thể cậu Quan sao rồi?”

Tô Lam quay đầu nhìn qua Quan Triều Viễn nói: “Có phải bên đoàn phim bên kia có việc gì không?”

Phương Trí Thành thở dài một hơi, hơi bất đắc dĩ nói: “Là chuyện như vầy, buổi chiều có mấy diễn viên tới thử vai, bởi vì mấy cô gái này vẫn cần tới cô phối hợp cho nên yêu cầu cái gì thì có lẽ cô cũng hiểu rõ.”

“Vậy tôi sẽ lập tức tới ngay.”

“Bên kia của cậu Quan không sao chứ? Cô nói với anh ấy một chút, nhiều nhất là khoảng hai giờ sẽ giải quyết xong việc”

“Được rồi, anh đừng dài dòng nữa”

Sau khi cúp điện thoại xong, Tô Lam vừa quay đầu lại thì rõ ràng cảm nhận được ý lạnh trào ra từ trên người Quan Triều Viễn, khiến cho người ta lạnh buốt cả người.

Rõ ràng vừa rồi vẫn còn tốt mà, sao mình chỉ mới nhận điện thoại xong thì lại không vui như vậy rồi!

“Cậu Quan..”

Đọc truyện chữ Full