TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2762

Chương 2762

“Chà!”

Một cú ném bóng từ xa hoàn mỹ!

“Bíp bíp!”

Đúng lúc quả bóng rổ lọt qua rổ thì cũng là lúc trọng tài cũng đã thổi còi kết thúc trận đấu.

Một trăm hai mươi mốt và một trăm mười sáu.

Đội giáo viên đã chiến thẳng một cách ngoạn mục!

“Chà! Chúa ơi!”

Những tràng pháo tay cuồng nhiệt đã nổ ra trong sân vận động ngay lập tức. Hầu như tất cả những ai theo dõi trận đấu đều đứng dậy. Bởi vì trận đấu này thực sự vô cùng thú vị.

Mức độ căng thẳng và kịch tính của trận đấu này gần như tương đương với NBA.

Nó thực sự khiến người ta như nghẹt thở!

Quan Triều Viễn và Lục Mặc Thâm nhìn nhau.

“Bộp!”

Sau một pha đập tay hoàn hảo, cả hai ngạo nghễ rời sân.

Lâm Trí Mạnh và Liễu Minh Hào bị bỏ lại đứng trên sân bóng rổ với vẻ mặt vô cùng cô đơn xen lân với chút thất vọng.

Lâm Thúy Vân đắc thắng bước đến Liễu Minh Hào và nói lớn: “Chủ tịch Liễu, anh nhìn xem, không phải tôi không cho anh cơ hội. Tôi đã nói rằng chỉ cần anh thắng trận đấu này, tôi sẽ là bạn gái của anh. Ai biết răng anh lại thuê mất, dường như hai ta thật sự không còn cơ hội nữa đâu.

Tạm biệt anh.”

Liễu Minh Hào có vẻ hơi không muốn: “Lâm Thúy Vân!”

Sau khi Lâm Thúy Vân định rời đi, cô nghe thấy tiếng gọi liền quay đầu lại: “Còn gì nữa không?”

Liễu Minh Hào lúc này đã toát mồ hôi hột. Anh nhìn cô nói: “Anh… anh rất thích em”

Lâm Thúy Vân lắc đầu: “Nhưng vấn đề là tôi không thích anh, loại chuyện này không thể miễn cưỡng, thực sự xin lõi.”

Liễu Minh Hào nhìn theo bóng lưng của cô, người đang chuẩn bị quay đầu rời đi, và đột nhiên nói: “Lâm Thúy Vân, em có biết thích là gì không? Em đã thực sự thích ai chưa? Tại sao em lại nói là không thể miễn cưỡng được?”

Lâm Thúy Vân nghiến răng và quay đầu lại nhìn chăm chắm vào Liễu Minh Hào: “Liên quan gì đến anh, chẳng lẽ bà đây không thích anh không được sao?”

Liễu Minh Hào nắm chặt tay và bước đến trước mặt cô vài bước: “Nếu em nói với anh là em có bạn trai rồi thì anh sẽ không quấy rầy em, nhưng em hoàn toàn không có bạn trai. Em nên cho.

anh một cơ hội theo đuổi em chứ?”

“Anh…” Lâm Thúy Vân lập tức không nói nên lời.

Logic của người đàn ông này bị gì vậy?

Tại sao bạn phải cho anh ta một cơ hội nếu bạn chưa có bạn trai?

Lâm Thúy Vân đảo mắt vài lần, và đột nhiên cô nhìn thấy một bóng người đang chuẩn bị rời đi. Cô liền giơ tay phải lên và chỉ thẳng vào Lục Mặc Thâm: “Đó, không bao lâu nữa người đàn ông đó sẽ là bạn trai của tôi.”

Liễu Minh Hào quay đầu lại nhìn thấy Lục Mặc Thâm, và không khỏi chế nhạo: “Lâm Thúy Vân, cho dù em muốn nói dối, hãy tìm người đáng tin cậy. Bây giờ em đang đùa anh sao? Đó là giáo sư Lục.”

Lâm Thúy Vân nhún vai “Vậy thì sao? Lan Ly không hề nói là không cho phép thầy trò yêu đương, tôi không nghĩ có vấn đề gì”

Đọc truyện chữ Full