TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2830

Chương 2830

Tô Lam vô cùng sợ hãi.

Quan Triều Viễn giống như Diêm Vương lạnh lùng, anh kéo cà vạt của mình xuống, trói hai tay cô lại với nhau.

Sau đó, mạnh mẽ trực tiếp xé toạc quần áo trên người cô.

Tô Lam sợ hãi đến tái mặt, cô sợ một Quan Triều Viễn như vậy.

Ngay khi Quan Triều Viễn ấn cô xuống và định kéo váy của cô thì điện thoại di động của Tô Lam đột nhiên vang lên.

*Ting tỉng ting, tỉng ting ting.”

Tiếng chuông lanh lảnh phá tan sự im lặng trong khoang xe, nó cũng khiến Quan Triều Viễn lấy lại một chút tỉnh táo.

Anh đưa tay ra lấy điện thoại trong túi của Tô Lam.

Tên hiển thị trên màn hình là Khúc Thương Ly.

Vừa nấy khi Khúc Thương Ly đề nghị Tô Lam xem xét lại việc trở thành bác sĩ tâm lý của Tiểu Khúc, hai người đã lưu lại số điện thoại riêng của nhau.

Trong lòng Tô Lam kêu lên một tiếng: Xong rồi!

Sao Khúc Thương Ly lại gọi cho mình vào lúc này?

Quan Triều Viễn nhìn thấy vẻ mặt cô thì lập.

tức nhận ra người này có vấn đề.

Vì vậy, anh lạnh lùng nhấn nút trả lời, thậm chí trực tiếp bật chế độ rảnh tay.

Ngay sau khi điện thoại được kết nối, bên kia đã truyền tới giọng nói có chút lo lắng của Khúc Thương Ly: “Cô Tô, cô có sao.

không? Tôi vừa nhìn thấy ai đó đang muốn tấn công cô?”

Lúc này Tô Lam khẩn trương đến mức gần như không nói được gì.

Quan Triều Viễn nhàn nhạt nhìn cô rồi đưa điện thoại lên môi cô, thì thâm bằng giọng mà chỉ hai người có thể nghe thấy: “Nếu em không nhấc máy thì để anh đi.”

Tô Lam thở dài một hơi, cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc của bản thân: “Anh Khúc, tôi không sao, vừa rồi chỉ là một người bạn đùa giỡn thôi.”

“Cô Tô, cô thật sự không sao chứ? Không cần tôi báo cảnh sát sao?”

“Không, tôi thực sự không sao”

“Được, vậy cô chú ý an toàn.”

Nói xong, Khúc Thương Ly cúp điện thoại.

Quan Triều Viễn nhìn cô từ trên cao: “Mới không gặp nhau một lúc mà đã có thể kêu tới cho anh một đàn ong bướm rồi. Hả? Bà Quant”

Tô Lam có chút sợ anh như thế này, hoảng hốt lắc đầu: “Không phải như vậy, anh hiểu lầm em rồi!

“Anh hiểu lầm sao? Nhưng mà vừa nãy khi em chạy vào nhà vệ sinh, tên đó đã nói em là vợ của anh tai”

Khi Quan Triều Viễn nói điều này, mặt anh đã xám xịt lại.

Tô Lam giật mình, dường như có chút không thể tin được.

Nhưng cô nhớ tới khi mới vào cửa, người phục vụ cũng hiểu lâm mà Khúc Thương Ly cũng không giải thích.

Anh ấy hẳn là đang lo lắng cho Tiểu Khúc, anh ấy không muốn Tiểu Khúc buồn vì không có mẹ. Nhất định là như vậy!

Tô Lam đang chuẩn bị giải thích, thì Quan Triều Viễn đột nhiên lùi lại rồi xuống xe.

Đọc truyện chữ Full