Chương 2841
Vừa quay đầu lại, cô đã thấy bờ vai của Tô Lam đang run vì cố nén nụ cười Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Thúy Vân đen lại ngay lập tức.
“Tô Lam, cậu thấy mình thảm như vậy mà vẫn cười được sao? Quá đau lòng! Con thuyền tình bạn bị lật rồi!”
“Được rồi được rồi Tô Lam nín cười, vươn tay vỗ võ vai Lâm Thúy Vân, cố gắng an ủi cô: “Nói thế nào nhỉ? Mặc dù mình rất thông cảm cho cậu! Nhưng cảnh này buồn cười thật! Dì đáng yêu quái”
“Cậu còn nói!”
Lâm Thúy Vân lập tức muốn nhảy dựng lên.
Cô ấy lo lắng đứng lên, ghé sát vào cánh cửa nhìn trộm vào bên trong: “Không biết Lục cầm thú đã nói gì với cha mẹ mình, tên kia chỉ thích xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, mình thấy anh ta cố ý muốn trêu chọc mình!”
Tô Lam không nhịn được muốn trêu chọc cô ấy: “Mình nghĩ giáo sư Lục rất vui vẻ!
Bằng không, cậu cứ để mặc anh ta đi! Nói thế nào anh ta cũng là nam thần mới của Lan Ly đi u là quá đủ rồi!”
“Thôi đi! Mình vô phúc hưởng.”
Đồng tử Lâm Thúy Vân chuyển động, đột nhiên lộ ra vẻ ngượng ngùng: “Hơn nữa, mình đã có người trong lòng rồi!”
“Cái gì?”
Tô Lam sững sờ: ‘Lâm Thúy Vân, cậu không phải rất muốn cùng với Liễu Minh Hào…”
“Phi! Phi!”
Lâm Thúy Vân khinh bỉ: “Nói lung tung cái gì vậy chứ?”
Tô Lam bối “Là bạn gái tốt nhất của cậu, sao mình lại không biết cậu nhìn trúng ai chứ?”
Trên mặt Lâm Thúy Vân lộ ra vẻ ngượng ngùng, cô lén lút dựa vào tai cô: ‘Ngày hôm đó, trong nhà vệ sinh ở Hilton…”
“Không phải chứ, Lâm Thúy Vân! Mình thấy bình thường là một cô gái cởi mở như vật, chẳng lẽ còn định dùng cách cổ đại đó sao? Ngày đó cậu bị người ta hãm hại, thêm thuốc vào rượu, cho dù thất thân cũng không cần không phải anh ta không gả chứt “Không không không không không…”
Lâm Thúy Vân lắc lắc ngón tay, đặt tay lên ngực: “Thật ra, mình vẫn còn chút ký ức mơ hồ ngày ấy. Người đàn ông đó rất cao lớn cường tráng, hơn nữa đẹp trai đến cả thân và quỷ đều tức giận! Toàn thân tràn đầy hoocmon kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trêu chọc trái tim người ta mềm nhữn rồi! Mình nghĩ đó nên được gọi là nhất kiến chung tình! Nếu không, làm sao mình có thể với anh ta bạch bạch bạch được chứ? Dù có bị đánh thuốc mê trong rượu, mình nghĩ mình vẫn có khiếu thẩm mỹ cơ bản”
Tô Lam nhìn cô chăm chăm không nói nên lời: “Vậy thì cậu có chắc răng, cậu có thể gặp lại người đó không? Hoặc là, nếu gặp anh ta thì cậu có thể nhận ra anh ta không?”
“Đương nhiên! Cậu không biết đâu để tìm được người đó, mình cố ý tìm thầy bói một quẻ, trên quẻ tượng nói…”
Tô Lam tò mò nghiêng người: “Quả nói cái gì? Có manh mối sao?”
Nghĩ đến nội dung trên quẻ, Lâm Thúy Vân cũng cau mày: “Trên quẻ nói cái gì mà xa tận chân trời gần ngay trước mắt. Mình cũng không hiểu rõ nó rốt cuộc là có ý Nhưng mình đã đến hỏi thầy, thầy chỉ nói cứ thuận theo tự nhiên là được!”
Tô Lam không khỏi trợn to hai mắt: “Cậu chắc chắn không bị lừa chứ? Cái con nhóc này, không phải là cậu tìm đến thầy bói ở bên đường đó chứ? Có phải bị lừa tiền rồi không?”
“Khụ khụ khụ… Cũng không bị lừa bao nhiêu, chỉ là sáu trăm ngàn mà thôi.”
“Đúng là ngốc nghếch!”
Tô Lam có chút không nói nên lời.
Ngay khi hai người đang trò chuyện, cửa phòng làm việc đột nhiên bị mở ra.