TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2954

Chương 2954

Lúc Khúc Thương Ly nói lời này, cũng đã bắt †ay sửa sang lại quần áo của mình, có thể thấy rằng cảm xúc của anh ấy cũng đang dâng trào.

Tô Lam có chút kinh ngạc: “Nữ chính xong sớm vậy hả?”

“Đúng vậy, nói đơn giản hơn là vô trách nhiệm”

Cùng lúc đó, một giọng nói trong trẻo vang lên sau lưng hai người bọn họ. Tô Lam và Khúc Thương Ly cùng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Lê Ngọc Hi đang lắc eo đi tới Nhân vật của cô ta ở trong phim này giống như nam thứ Khúc Thương Ly, hôm nay hai người đều tới để quay thêm một vài cảnh.

‘Sau khi nghe được đoạn đối thoại giữa Tô Lam và Khúc Thương Ly, sắc mặt của cô ta trở nên có chút khó coi: ‘Ai để người ta là nữ chính đâu! Nói rằng có chuyện nên muốn quay trước, tất cả mọi người trong tổ quay cũng phải xui xẻo theo. Đây là bộ phim đầu tiên sau trở về nước của tôi, cứ quay đại quay càng như vậy thì làm sao được!”

Tô Lam nhìn cô ta một cái, không có tiếp lời của cô ta: “Chuyện này, xin lỗi hai người, không nên quấy rầy hai người bàn chuyện kịch bản, tôi đi tìm đạo diễn Phương một chút”

Sau khi Tô Lam xoay người rời khỏi, Lê Ngọc Hi phát hiện ánh mắt của Khúc Thương Ly cứ đuối theo bóng lưng vừa rời đi của cô.

Cô ta cố ý xoay người một cái, cản trở tâm nhìn của anh ấy: “Ảnh đế Khúc, hai người chúng ta đối diễn với nhau một chút được không?”

Khúc Thương Ly lấy lại tinh thần, gật đầu một cái: “Được thôi”

Lê Ngọc Hi mở kịch bản ra, nhưng mở miệng nói cũng không phải là lời thoại trong kịch bản “Ảnh đế Khúc, anh cảm thấy Tô Lam cô ấy là người như thế nào?”

Khúc Thương Ly nhìn cô ta một cái, cũng không lên tiếng, Lê Ngọc Hi không buông tha, tiếp tục nói: “Tôi lại cảm thấy, Tô Lam là người vô cùng tốt, không chỉ có dáng dấp đẹp, lại dịu dàng, thân thiện”

“Cô muốn nói cái gì?”

Lê Ngọc Hi hết sức kỳ lạ đi lại gần, nháy nháy mắt: “Anh rất vừa ý với cô ấy đúng không? Thích cô ấy hả?”

Khúc Thương Ly chậm rãi ngẩng đầu: “Nếu liếc mắt nhìn nhiều lần mà là thích, vậy thì chẳng phải tôi yêu cô chết đi sống lại sao?”

Đây là lời thoại trong kịch bản.

Lê Ngọc Hi còn nhớ, lúc mình trong lần diễn đầu tiên, đang bày tỏ với anh ta, anh ta cũng nói một câu như vậy.

Bực bội một chút, Lê Ngọc Hi đảo mắt có chút chán nản, quay người đọc lời thoại của mình: “Quả nhiên không vui giống như trong truyền thuyết đã nói”

Khúc Thương Ly chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Tô Lam rất lâu.

Bên kia Tô Lam đã tìm thấy Phương Trí Thành: ‘Lê Duyệt Tư đóng máy nhanh như vậy à?”

“Không phải vậy sao?”

Lúc này Phương Trí Thành cũng bó tay toàn tập: “Cô ấy nói cô ấy có rất chuyện gấp phải về thủ đô, hơn nữa sẽ có một khoảng thời gian không thể đến được, cho nên mọi người trong đoàn phải đẩy nhanh tiến độ để theo kịp cô ấy. Cô không biết sao, thật ra có nhiều cảnh chỉ có mình cô ấy quay, mà tổ hậu kỳ của chúng tôi phải đi theo…

Không biết tại sao, Tô Lam đột nhiên nhớ đến chuyện Lục Mặc Thâm bảo Quan Triều Viễn uống rượu.

Uống rượu giải sầu, có nghĩa là tâm tình của anh ta không ổn lắm.

Chẳng lẽ đêm hôm đó, anh ta nói hết chuyện giữa anh ta và Lê Duyệt Tư?

Cho nên Lê Duyệt Tư mới trở về thủ đô với sự tức giận?

“Vậy thì chuyện này có ảnh hưởng gì đến bộ phim này không?”

Phương Trí Thành có chút không biết làm sao: “Tôi đoán “Đại Đường vô song” hắn sẽ trở thành bộ phim được bàn luận nhiều nhất năm nay! Dù sao tất cả vai phụ đều được diễn ổn hơn vai chính rất nhiều, đúng là thật sự khó tìm.”

Tô Lam lập tức không nhịn được, bật cười lên: “Miệng của anh thật là độc!”

Đọc truyện chữ Full