TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2971

Chương 2971

“Tôi có một câu hỏi”

“Anh nói thử cho tôi nghe xem, nếu như tôi có thể trả lời, nhất định tôi sẽ không giấu diếm gì cả.”

Khi cô ấy nói điều này, vẻ mặt của Âu Mỹ Lệ cực kỳ bình tĩnh.

Quan Triều Viễn thẳng thắn: “Nhà họ Âu thực sự là một mình cô nm giữ, hay là còn có một người trợ thủ đắc lực nào khác?”

Tô Lam cầm ly rượu. có chút buồn chán, bước ra ban công, mùi nước hoa trong phòng quá hỗn tạp, cô chỉ muốn ra ngoài hít thở không khí.

Thực ra mà nói.

Lần này, nếu như không phải Quan Triều Viễn hi vọng mong cô đi, cô thà ở nhà với hai đứa nhỏ còn hơn đi tới chỗ này.

©ô thực sự không có một chút hứng thú nào với kiểu tiệc rượu thân mật và ngoại giao như thế này.

Cô vừa mới mở cửa ban công ra đã nghe thấy một âm thanh lanh lảnh vang vọng vào từ bên ngoài.

Đây rõ ràng là âm thanh của một cái bạt tai mà.

Tô Lam sững sờ một lúc, định thần lại rồi nhìn kỹ mới phát hiện bên ngoài ban công còn có hai người đang đứng đó.

Mặc dù đứng trong bóng tối nhưng dựa vào thân hình, gần như Tô Lam có thể khẳng định được: Hai người đó chính là Mộ Mẫn Loan và Tư Vũ Chiến.

Và cái tát vừa rồi, hóa ra là Tư Vũ Chiến tát Mộ Mẫn Loan hay sao?

Tô Lam vô cùng kinh ngạc, trợn tròn mắt, hoàn toàn không thể tin được: Làm sao có thể như vậy được?

Có phải là cô bị hoa mắt rồi hay không?

Làm sao Tư Vũ Chiến có thể động tay động chân với Mộ Mãn Loan như vậy được?

Trong mắt tất cả mọi người bên ngoài, đối với Mộ Mẫn Loan mà nói, Tư Vũ Chiến thực sự nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Mà cảnh tượng trước mắt lúc này cũng không phải là giả.

Hình như hai người trong bóng tối cũng nhận ra được có người đang tới gần, và sự thù địch xung quanh họ ngay lập tức bị dập tắt.

Khi hai người họ quay đầu lại, phát hiện người đang tới gần là Tô Lam, sắc mặt của Tư Vũ Chiến thay đổi liên tục, rồi anh ta nhanh chóng xoay người rời đi Còn Mộ Mân Loan vẫn đang đứng yên tại chỗ.

Sau khi bị một cái tát, biểu cảm của cô ta không hề để lộ ra bất kì vẻ đau đớn hay khó chịu gì cả, mà ngược lại, trên khuôn mặt cô ta có một chút gì đó rất bình tĩnh và nhẹ nhõm. Tải áp Hola để đọc tiếp nhé các tình yêu.

Mộ Mãn Loan mim cười chào hỏi Tô Lam: “Này Tô Lam, hôm nay cô cũng tới tham gia tiệc rượu sao?”

Tô Lam nhìn những dấu ngón tay còn lưu lại rõ ràng trên khuôn mặt cô ta và nhíu mày: “Mộ Mẫn Loan, anh ta đánh cô à?”

Mộ Mãn Loan căn bản cũng không thèm để ý, cô ta xoa nhẹ lên má mình và mỉm cười như thể không có gì xảy ra: “Không có cách nào khác cả, đã muốn vinh hoa phú quý, làm sao có thể không chịu được mấy chuyện oan ức như thế này chứ?”

Tô Lam nhìn cô ta và đột nhiên cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình vô cùng xa lạ.

Cô bước đến và đứng bên cạnh Mộ Mắn Loan.

Không biết có phải do cô đã uống vài ngụm rượu không mà cô cảm thấy có chút hơi say say.

Hoặc có thể là do gió buổi tối hôm nay có chút ấm áp lạ thường, tâm trạng của Tô Lam.

cũng vì thế mà đột nhiên trở nên bình thản hơn, Tô Lam cười nhạt: “Tôi nghĩ có lẽ cô nên đổi một cái lý do khác thì hay hơn. Có lẽ sẽ dễ dàng thuyết phục tôi hơn một chút. Dù gì thì lúc trước, anh trai tôi có thể cho cô, thậm chí là cho nhiều, thế nhưng cô lại lựa chọn Tư Vũ Chiến”

Mộ Mẫn Loan cúi đầu, trong mắt dường như có một dòng lệ đang trào dâng.

Đọc truyện chữ Full