Chương 2995
“Hả?”
“Bình thường cậu đối xử tốt với Mẫn Loan, có phải đều là góp vui lấy lệ không?”
còn ra ngoài ăn Phóng viên kia đưa ra câu hỏi không chút lưu tình, Tư Vũ Chiến, người đã quen với những cảnh lớn, cũng không nhịn được thay đổi sắc mặt, ngay cả một câu cũng không nói ra được Ở bên ngoài đám đông, Mộ Mẫn Loan lạnh lùng liếc mắt nhìn Tư Vũ Chiến một cái “Bối Bối, chúng ta đi”
“Được”
Giờ phút này tuy rằng Bối Bổi vô cùng tức giận, nhưng làm một trợ lý, cô ta cũng không thể nói thêm điều gì.
Chỉ có thể nhanh chóng giúp Mộ Mẫn Loan thoát khỏi chỗ này.
Bây giờ Mắn Loan chắc chắn rất đau lòng!
Chính mình bị thương nặng như vậy, lại còn không cẩn thận đụng phải vị hôn phu vụиɠ ŧяộʍ.
Tư Vũ Chiến này bình thường nhìn qua rất nhã nhặn lịch sự, đối với Mắn Loan cũng đều răm rắp nghe lời Thật không ngờ tất cả mọi thứ đều là giả vờ, đúng là biết người biết mặt không biết lòng!
Người đàn ông bên kia đang bị phóng viên vây quanh nhìn thấy Mộ Mẫn Loan xoay người rời đi, sắc mặt trầm xuống, muốn nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng anh ta vừa tiến lên một bước đã bị người phụ nữ phía sau túm lấy.
Bạch Tuyết đáng thương nhìn anh ta: “Cậu Tư, đừng bỏ em lại ..” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tư Vũ Chiến không chút do dự, phất tay cô ta ra, gạt bỏ đám đông đuổi theo Khi anh ta đuổi tới cửa thang máy, thang máy vừa khép chặt.
Tư Vũ Chiến xoay người, vô cùng lo lắng, lại đuổi xuống thang bộ.
Anh ta thở hổn hển, cuối cùng cũng chặn được Mộ Mắn Loan ở gần ga ra.
“Mẫn Loan, em nghe anh giải thích đi!”
Mộ Mẫn Loan ngồi trên xe lăn, mí mắt thờ ơ nâng lên một chút: “Bối Bối, chúng ta đi”
“Được”
Bối Bối xem ra còn tức giận hơn Mẫn Loan, giúp cô ta rời đi Thế nhưng còn chưa di chuyển đã bị Tư Vũ Chiến một tay giữ xe lăn lại Anh ta lạnh lùng trừng mắt liếc Bối Bối một cái “Cô ra xe kia chờ đi, tôi có lời muốn nói với cô ấy”
Bối Bối hận không thể xông lên hung hăng đá anh ta mấy phát, nhưng vẫn áp chế năng chặn cơn thịnh nộ, cô ta cúi đầu nhìn Mộ Mẫn Loan Tư Vũ Chiến đang chuẩn bị mở miệng, lại đột nhiên nghe thấy Mắn Loan nói.
“Bối Bối, cô đi trước đi”
“Chị Mẫn Loan?”
“Cô đi đi, cậu Tư đã muốn nói chuyện với tôi, nếu chưa nói xong, anh ta sẽ không đi đâu.”
“Được”
Bối Bối không cam lòng, không muốn rời đi Mộ Mẫn Loan thản nhiên cúi đầu: “Cậu Tư có chuyện gì cứ nói đi”
“Mẫn Loan, em đừng hiểu lầm, anh và Bạch Tuyết chẳng qua là Từ Vũ Chiến muốn giải thích, nhưng lời đến miệng, rồi lại không biết nói từ đâu.
Tất cả mọi người đều tận mắt thấy anh ta và Bạch Tuyết từ trong phòng bước ra, hơn nữa, hơn nữa vừa rồi hai người họ đúng thật là ở trong phòng mây mưa thất thường Bởi vì Mộ Mẫn Loan đối với anh ta không nóng không lạnh, bởi vì từ đầu đến cuối trong lòng cô ta chỉ cất giấu một người, cho nên tâm tình không tốt uống chút rượu.