TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 2999

Chương 2999

Âu Dương Hải liếc mắt nhìn đồng hồ, đặt tệp tài liệu có thông tin về cuộc kiểm tra sức khỏe của Mộ Mẫn Loan trong tay xuống, đứng lên “Tám giờ tối rồi, đã đến giờ tan làm của tôi. Ngày mai gặp lại nhé, công chúa nhỏ.”

Nhìn bóng lưng rời đi của anh ta, Mộ Mẫn Loan chỉ muốn lao lên rồi ôm lấy anh ta thật chặt.

Thế nhưng cô ta cố gảng chịu đựng không làm vậy.

Anh ấy nói ngày mai gặp lại Có nghĩa là anh ấy sẽ tới gặp mình vào ngày mai, anh ấy chưa bao giờ lừa gạt mình.

Khi Quan Triều Viễn xuất hiện trước căn phòng số 1802 ở khách sạn Vọng Nguyệt, hầu hết các phóng viên tụ tập ở cửa khách sạn đều đã rời đi để đuổi theo Bạch Tuy.

Chỉ còn sót lại bốn năm người ngồi chờ ở cửa.

‘Vừa nhìn thấy có người xuất hiện trước cửa phòng số 1802, máy ảnh trong tay đám người kia đã tức tốc chuẩn bị sẵn sàng.

Bất kế là ai, chỉ cần ra vào căn phòng số 1802 thì sẽ đều là đối tượng tình nghi.

“Tách, tách, tách”

“Tách, tách, tách”

Sau khi đám phóng viên thay nhau nhấn nút chụp ảnh lia lịa, bọn họ đột nhiên cảm thấy trước mắt bọn họ tối sầm lại.

Bọn họ kinh ngạc ngẩng đầu lên mới phát hiện hóa ra là có bốn năm người đàn ông với thân hình cao lớn, toàn thân tỏa ra thái độ thù địch đang đứng ở trước mặt bọn họ, che khuất toàn bộ ánh sáng.

Mấy người đàn ông đó đứng sát cạnh nhau †ạo thành một bức tường, từ tầm mắt trên cao nhìn hắm häm xuống đám phóng viên yếu như mấy con gà con ở trước mặt, vẻ mặt lạnh lùng Các phóng viên đều giật mình kêu lên, vội vàng giấu thiết bị chụp ảnh ra sau lưng: “Mấy người… Mấy người muốn làm gì?”

Lời nói còn chưa dứt, những phóng viên còn lại đã bị lôi ra ngoài “Lạch cạch!”

Canh cửa căn phòng được mở ra, âm thanh lanh lảnh kia giống như đang đập lên trên trái tim Tô Lam bị giật mình, đứng lên như một phản xạ có điều kiện.

Cô vừa quay đầu lại thì đã thấy khuôn mặt âm dường như có thể vắt ra nước của Quan Triều Viễn.

Đôi mắt anh đỏ màu máu, như thể muốn ăn thịt người.

Anh bước một vài bước vào phòng, ánh mắt đánh giá Tô Lam từ trên xuống dưới một vòng.

Phát hiện tuy rằng sắc mặt có chút xanh xao nhưng trên người không có vết thương nào, vẫn hoàn hảo như cũ.

Tô Lam không nói chuyện, chỉ nhào đầu vào trong ngực của anh, ôm anh thật chặt: “Em không sao, em không sao.”

Cô biết bây giờ Quan Triều Viễn đang vô cùng tức giận.

Cô đã biết ngay từ bước chân vào phòng đầu tiên của anh.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Khúc.

Thương Ly ngồi ở một bên cũng cau mày đứng dậy.

Quan Triều Viễn vươn tay ôm lấy Tô Lam, không ngừng an ủi cô, thế nhưng cặp mắt rực lửa hiện rõ cơn giận dữ kia lại rơi thẳng lên người Khúc Thương Ly.

Quần áo của anh ấy còn nguyên vẹn, biểu cảm trên mặt cực kỳ bình tĩnh.

Chỉ cần nhìn thoáng qua những đặc điểm như vậy, Quan Triều Viễn cũng có thể đoán được rằng anh ấy chưa hề động đến Tô Lam.

Đọc truyện chữ Full