TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3038

Chương 3038

Cũng không phải là nói thân thế của anh ấy cường tráng cỡ nào, trình độ đánh nhau cao bao nhiêu mà là khi anh ấy đã đánh thì như muốn lấy mạng vậy.

Bởi vì câu vua cũng thua thẳng liều Mỗi lần những tên côn đồ kia muốn tìm anh ấy gây phiền phức, đều bị sự liều lĩnh của anh ấy dọa cho chạy mất Đột nhiên nghe cô nhắc đến anh trai, Quan Triều Viễn không nói nữa, ôm cô lên thẳng phòng ngủ chính lầu hai.

Anh dùng chân đá văng cửa ra: “Nếu như sau này, anh của em cảm thấy anh đang bắt nạt em, vậy muốn cướp em khỏi tay anh mang đi đâu?”

Tô Lam cần môi, thần thái trong mắt đột nhiên ám đại Anh trai hiện tại còn đang nằm trên giường bệnh không thể động đậy, cùng tranh giành với Quan Triều Viễn thế nào đây?

“Anh trai em, anh ấn “Anh nói là nếu như”

Quan Triều Viễn thả cô xuống giường, mình thì nửa ngồi nửa quỳ trước mặt cô: “Nếu có một ngày, anh của em muốn giành em từ bên cạnh anh mang đi đâu?”

Tô Lam không khỏi bị câu nói này của anh làm cho tức cười, trên mặt còn đọng lại nước mắt mà nụ cười lại nở rộ.

Cô đưa tay vòng qua cổ anh: “Nếu nói như thế, vậy nhất định là anh bắt nạt hoặc lừa gạt em. Vậy đến lúc đó, nếu như anh trai em muốn dẫn em đi, em cam đoan sẽ để anh cả đời này cũng không tìm được em!”

Ánh mắt sâu thẩm của Quan Triều Viễn nhìn cô: “Nếu như không có thì sao?”

Tô Lam nhàn nhạt cười: “Vậy phải xem biểu hiện bình thường của ông chủ lớn Lệ rồi!”

Quan Triều Viễn sững sờ một chút, đẩy cô ngã thẳng xuống Anh ở trên cao nhìn xuống, dùng tay phải kéo cà vạt của mình: “Vậy buổi tối hôm nay anh phải biểu hiện thật tốt, để vợ thân yêu mãi mãi chỉ nhớ đến anh thôi, nhỉ?”

Tô Lam bị lời nói này của anh làm khuôn mặt đỏ lên: “Đáng ghét, tên vô lại xấu xa”

“Em thích anh xấu xa vô lại chứ gì!”

Quan Triều Viễn nói xong, trực tiếp đem Tô Lam đang muốn chuồn đi đè lại, kéo quần cô.

Nhưng quần mới kéo tới một nửa, cô liền la lên một tiếng đau đớn.

“Sao vậy?”

Tô Lam theo bản năng đỡ lấy đầu gối của mình “Đau: Quan Triều Viễn cuối cùng mới nhớ tới, vừa mới xuống xe lúc nấy, cô nhóc này hình như bị đụng vào đầu gối Anh xoay người nâng hai chân của cô lên, vậy mà phát hiện vị trí bên trên phía trong quần jean thấm ra mấy cái dấu đỏ nhỏ xíu.

Chảy máu rồi à?

Nhưng mà chỉ là va vào cửa xe một cái sao lại nghiêm trọng như vậy?

Quan Triều Viễn cầm kéo đem chỗ quần jean đó cắt thành một lỗ.

Tô Lam lập tức tiếc rẻ “Trời ạ, chiếc quần jean của em hơn ba triệu đó, em có thể cởi ra mà”

Quan Triều Viễn tức giận trừng cô một cái “Chồng em là anh đây thiếu tiền lắm hả?”

‘Tô Lam tủi thân cãi lại “Em biết chồng em không thiếu tiền, nhưng muốn làm một nàng dâu hiền lành thì không nên tiêu xài hoang phí”

Hồi trước, cô cùng Lâm Thúy Vân dạo phố mua chiếc quần jean này.

Giá gốc là hơn chín triệu, Chương trình giảm năm mươi phần trăm cũng còn gần một ba triệu hai ba triệu ba Mặc dù không tính là đắt lắm, nhưng trong suy nghĩ của Tô Lam, cũng không tính là rẻ.

Đọc truyện chữ Full