TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3083

Chương 3083

Phải biết rằng, chàng rể mà dì yêu mến nhất, mới là boss cuối phản diện cơ.

Anh ta mới là đầu sỏ đứng sau mấy trò lừa gạt đó có hiểu không?

Lần này Lâm Thúy Vân tới thủ đô, Tô Lam.

cứ luôn có cảm giác rằng cây hoa mình nuôi mười mấy năm xinh đẹp trắng tréo, sắp bị người ta hái mất rồi.

Lâm Thúy Vân còn chưa kịp phản ứng, cô ẩy đi sang kế bên Tô Lam, đưa tay kéo tay cô đầy thân mật: “Tô Lam, ngày mai mình mới thử giọng. Tối nay mình muốn ngủ chung với cậu”

Tô Lam đang chuẩn bị gật đầu đồng ý, thì lại đột nhiên nghe được sau lưng hai người vang lên mấy tiếng ho khan không hề giả trân.

Hai cô gái kinh ngạc quay đầu lại, thì liền thấy hai người Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn cùng nhau trầm mặt xuống.

Quan Triều Viễn kéo Tô Lam lại sát người: “Không được”

Tô Lam trực tiếp trợn tròn mắt: “Tại sao chứ?”

Quan Triều Viễn nhìn chấm chằm cô: “Ông cụ sẽ không vui”

Mà Lục Mặc Thâm cũng trực tiếp kéo Lâm Thúy Vân về phía mình: “Ngày mai cô còn phải thử giọng, tối nay còn định chơi tới lúc nào?”

Lâm Thúy Vân trợn mắt há mồm: “Nhưng mà giáo sư Lục này, tôi không ngủ chung với Thúy Vân, thì cũng không đến mức để tôi ngủ cùng anh chung đâu nhỉ?”

Mắt Lục Mặc Thâm lóe lên một tia sáng: “Tôi không ngại đâu”

Lâm Thúy Vân liếc mắt, liếc đến nỗi muốn lột da anh ta luôn: “Nhưng tôi có ngại đó.”

Cô ấy vẫn như cũ mà không ngừng nhìn về phía Tô Lam: “Coi như hôm nay tôi không thể cùng Tô Lam nhà tôi cùng ngủ trên một cái giường, thì tôi cũng đã có chỗ để ngủ rồi. Bên phía nhà sản xuất đã sớm đặt phòng ở một khách sạn tốt cho tôi rồi, không phiền giáo sư Lục quan tâm làm gì”

Lần này Lục Mặc Thâm trái lại cũng không phản đối, trong mắt lại chợt lóe lên một tia xảo quyệt chợt.

Tô Lam sờ bụng; “Hay là chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm đi, thật ra thì tôi có chút đói”

Lâm Thúy Vân liền vội vàng gật đầu đồng ý “Được”

Sau đó, Quan Triều Viễn lái thẳng xe đến nhà hàng vịt quay nối tiếng nhất thủ đô Toàn Tụ Đức.

Ban đầu lúc Ninh Vân còn ở thành phố Ninh Lâm thì lẩm nhẩm, nếu tới thủ đô thì nhất định phải ăn vịt quay chính tông nhất.

Cho nên lần này tới, cô nhất định không thể bỏ qua được.

Sau khi bốn người cơm nước no nê xong, Quan Triều Viễn liền lái xe chở Tô Lam rời đi trước.

Mấy ngày nay anh vẫn luôn ở bên chăm sóc ông cụ nên không thể có thời gian chăm sóc hai đứa nhỏ của mình được Quan Triều Viễn dự định ngày mai sẽ mang hai đứa nhỏ đi dạo chơi một vòng thủ đô.

Lâm Thúy Vân cau mày, đưa một cái địa chỉ từ bên trên màn hình điện thoại di động ra trước.

mặt Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, anh biết chỗ này không?”

“Khách sạn Hào Đình à?”

Lâm Thúy Vân gật đầu “Bên nhà sản xuất đặt giúp tôi phòng ở khách sạn này. Nếu về nhà anh tiện đường thì có thể cho tôi đi nhờ một chứt được không?”

Đọc truyện chữ Full