TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3094

Chương 3094

Lâm Thúy Vân không khỏi căng thẳng nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Cô ấy lùi về sau mấy bước, cảnh giác tựa lưng vào tường: “Mọi người nghe tôi nói, mọi người cứ bình tĩnh trước đã, tôi có thể giải thích. Gã đàn ông này sàm số tôi trước, tôi tự vệ đẩy anh ta ra, anh ta lại tự mình đập đầu vào tường rồi ngất xiu luôn. Chuyện này không hề liên quan đến tôi! Tôi chỉ là một người phụ nữ chân yếu tay mềm, làm.

sao có thế đánh ngất một người đàn ông cao to cường tráng như vậy cơ chứ!”

“Bây giờ người cũng đã ngất rồi, cô nói thế nào mà chẳng được.”

“Ây tôi nói này anh trai, sao anh có thể nói những lời như vậy được nhỉ? Tôi là một công dân tốt đấy, chính hiệu có chứng nhận luôn đây này”

Lâm Thúy Vân vừa nói với bảo vệ vừa canh đúng thời cơ, lách người tránh khỏi những người đang xông về phía mình.

Hai nhân viên an ninh chặn lối ra bị đá lùi lại mấy bước.

Ngay sau đó, cô ấy tận dụng thời cơ, lao ra ngoài ‘Đùa à, muốn bắt tôi sao? Đợi kiếp sau đi!

“Con đàn bà đáng ghét! Mẹ nó, còn không mau đuổi theo!”

Người vừa nói chính là đội trưởng đội an ninh vừa mới bị đạp một phát. Anh ta vô cùng nhục.

nhã, xấu hổ khi bị một cô gái nhỏ bé đạp ngã sống soài trên mặt đất như vậy.

Mặc dù Lâm Thúy Vân đã từng được huấn luyện, đào tạo nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái Thực sự phải đánh nhau với nhiều nhân viên bảo.

vệ như vậy, chắc chắn cô ấy phải chịu đựng rất: nhiều đau đớn, nên không còn cách nào khác là phải chạy trốn.

Nhưng vừa chạy đến cửa hông, cô ấy đã bị nhân viên bảo vệ đã đứng đợi từ sớm chặn lại.

Lâm Thúy Vân dừng lại gấp, chuẩn bị quay đầu bỏ chạy.

Nhưng hai nhân viên bảo vệ kia không chút: do dự đuổi theo, nắm lấy cánh tay cô ấy, trực tiếp đè cô ấy vào tường.

Tay Lâm Thúy Vân bị khóa lại.

Người đàn ông mạnh tay đến mức siết ra một vết bầm tím lớn trên cổ tay cô ấy.

Mặc dù Lâm Thúy Vân vẫn đang bất chấp vùng vẫy, giấy dụa, nhưng do cô ấy không khỏe bắng hai người đàn ông, nên không thể chống cự lại được bọn họ dù chỉ một chút “Mấy người đàn ông các anh hợp lại đánh một người phụ nữ như tôi còn ra thể thống gì nữa? Có gan thì chúng ta đánh tay đôi đi. Đồ rác rưởi hôi thối!”

Lâm Thúy Vân la hét, chửi bới, nhưng trong đầu lại đang hoạt động rất nhanh, tìm cơ hội để trốn thoát.

Đội trưởng đội an ninh vừa bị đá một cú vô cùng đau đớn. Lúc này anh ta rất cảnh giác, vẻ.

mặt u ám bước tới: “Đưa người đến phòng nghỉ cho tôi.”

Nhân viên bảo vệ đang bắt giữ Lâm Thúy Vân thô bạo kéo cô ấy đi, mạnh tay kéo cô ấy về phía sau phòng nghỉ.

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đôi bàn tay người phụ nữ của tôi thực sự rất quý giá. Nếu cô ấy bị thương, có chặt đứt toàn bộ tay của các người cũng không chắc đã đền nổi đâu”

Giọng nói này là.

Đám nhân viên bảo vệ quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy ở cửa có một bóng người cao, mảnh khánh đang mệt mỏi dựa vào tường.

Đọc truyện chữ Full