Chương 3102
Từ trên xuống dưới người anh ta đều bao phủ một loại hơi thở lạnh như băng, giống như tử thần từ địa ngục tới.
Mặc dù Lâm Thúy Vân đang chui vào trong chăn cũng có thể cảm thấy sự lạnh lẽo từ bên ngoài đang đi vào.
Lâm Thúy Vân không dám động đậy.
Giờ phút này, trong đầu cô ấy chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là…
Con mẹ nó, mình phát hiện ra bí mật động trời không thể tiết lộ của Lục Mặc Thâm, anh ta liệu có ra tay gϊếŧ người diệt khẩu không?
Cô ấy vừa mới nhận được một cái đại diện, cô ấy vần chưa muốn chết! Mẹ ơi cứu con Lâm Thúy Vân tủi thân khóc nức nở.
Chỉ cần suy nghĩ đến dáng vẻ biếи ŧɦái của Lục Mặc Thâm, cô ấy liền nhịn không được mà cảm thấy bi thương, hốc mắt đã ươn ướt.
Từng ấy năm, cho đến tận bây giờ, lần đầu tiên Lục Mặc Thâm cảm thấy mình mất hết mặt mũi ‘Sau đó lại nghe thấy tiếng nức nở của Lâm Thúy Vân, anh ta cáu kinh nói “Không được khóc!”
Anh ta biết mình vừa rồi nhất định đã làm cô ấy bị đau Lâm Thúy Vân vô cùng tủi thân, đang chuẩn bị khóc thành tiếng, nhưng khi nghe thấy thanh âm thẹn quá hóa giận của anh ta, cuối cùng chỉ có thể nuốt ngược lại: “Tôi… Tôi không khóc.”
Cô ấy thật sự rất sợ.
Lâm Thúy Vân cẩn thận kéo chăn xuống, lộ ra đôi mắt to.
Đáng thương vô cùng nhìn Lục Mặc Thâm: “Tôi, tôi muốn đi tắm rửa một chút, có thể không?”
Lần đầu tiên nhìn thấy cô nhóc này có dáng vẻ cẩn thận như vậy, nhưng Lục Mặc Thâm lại không thể nào vui vẻ cho nổi Khuôn mặt đẹp trai kia lại trở nên u ám.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thúy Vân hiện trong mắt anh ta, chỉ cảm thấy chói mắt vô cùng.
m thanh của Lục Mặc Thâm trở nên dịu dàng: “Không phải vừa rồi đã tắm sao?”
Vừa rồi quả thật đã tắm Nhưng mà vừa mớ….
Cô ấy đang thấy vô cùng không thoải mái, không biết cô ấy mắc bệnh sạch sẽ sao?
Nếu đổi lại bình thường, khi nghe những lời này của Lục Mặc Thâm, Lâm Thúy Vân lười phản ứng lại anh ta. Nhưng hiện tại cô ấy rất sợ sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến anh ta, chỉ có thể mở miệng một cách vô cùng yếu đuối “Tôi muốn tắm lại.
Lục Mặc Thâm cuối cùng vẫn bế cô ấy lên.
Lâm Thúy Vân nhìn khuôn mặt âm u của anh †a, như vậy thật giống như toàn bộ thế giới đều đắc tội anh ta vậy.
Cô chỉ có thể ngoan ngoãn ôm cổ anh ta.
Sợ răng mình lộ ra biểu cảm khinh bỉ nào đó sẽ bị anh ta đánh.
Sau khi vào phòng tắm, Lục Mặc Thâm giúp cô ấy bơm nước vào bồn, lại chỉnh độ ấm thích hợp mới ôm cô ấy vào.
Lâm Thúy Vân thật sự tắm rửa. Đột nhiên, cô ấy phát hiện trong nước có một ít máu màu đỏ.
tươi xuất hiện, sau đó chậm rãi hòa tan đi.
Lâm Thúy Vân cảm thấy da đầu tê rần: Quả nhiên là lần đầu tiên của cô!
Nhưng hiện tại, thấy Lục Mặc Thâm chỉ được có mấy giây kia, cô ấy không dám tức giận vì mình bị lừa mất lần đầu tiên.