Ngoài khơi sóng biển chập chùng, gió biển ẩm ướt thổi qua. Cung trang mỹ phụ đang đứng ở ngoài hiên lầu các tầng hai. Ngắm nhìn phía chân trời phương xa tựa hồ đang suy tư.
Chợt không gian bên trái cách mấy trượng dao động rồi một thiếu niên vận thanh bào hiện ra. Nàng có điểm kinh hoảng nhưng rất nhanh liền trấn tĩnh lại, nở nụ cười:
"Tiền bối, người hiện thân là có gì phân phó?"
Lâm Hiên nhìn thoáng qua Thượng Quan Mộ Vũ, thở dài nói:"Chỉ sợ chúng ta sẽ gặp phiền toái lớn."
Thượng Quan Mộ Vũ nhướng mày, đem thần thức thả ra nhưng không cảm ứng được gì bất ổn, bất quá nàng không mảy may hoài nghi lời của hắn.
"Phía trước đang có tu tiên giả Nhân tộc đại chiến cùng Sa Vương Tộc, song phương có tới hơn vạn tu tiên giả, trường diện chém giết rất thảm thiết"
"Tiền bối, chúng ta nên làm thế nào?" Thượng Quan Mộ Vũ lộ vẻ lo lắng.
" Linh thuyền dù có hiệu quả ẩn nấp nhưng tuyệt không thể giấu diếm được thần thức của nhiều tu sĩ như vậy, tạm thời lưu ở chỗ này lấy tĩnh chế động " Lâm Hiên chậm rãi mở miệng.
"Tiền có kế sách thì cứ quyết định là được, đệ tử Bách Thảo Môn sẽ tòng mệnh hành sự."
Thượng Quan Mộ Vũ vuốt lại mái tóc tung bay trong gió, bộ dáng nhu thuận khiến khẽ Lâm Hiên gật đầu:
"Ừm. Phu nhân cũng không cần quá lo lắng. Mau phân phó môn nhân đệ tử trở vào các tĩnh thất điều tức, thu liễm khí tức"
Thượng Quan Mộ Vũ không chút chần chờ, liền chiếu theo sự phân phó của Lâm Hiên mà truyền lệnh xuống.
Nhất thời những tu sĩ đang ở thân thuyền liền nhao nhao trở lại các tĩnh thất mới được phân phối, tận lực thu liễm pháp lực trong đan điền.
Lâm Hiên lại phất tay áo một cái, mấy tấm phù triện bay vút ra.
"Đi!"
Cùng với một tiếng quát khẽ của hắn, những phù triện này không gió tự cháy, theo sau từng tầng sương mù bạo tỏa ra bốn phía.
Khóe miệng hắn lộ vẻ hài lòng. Đây là những tinh phẩm thu được ở tổng đà Đan Nguyệt tông. Thêm hiệu quả ẩn dấu khá tốt, Linh thuyền sẽ khó bị phát hiện hơn.
Theo sau Lâm Hiên đứng tại chỗ, lặng yên thần thức thả ra quan sát chiến trường phía trước.
"Ồ, Thánh Thành tu tiên giả." Đột nhiên trên mặt hắn lộ vẻ bất ngờ.
"Tiền bối, có tu tiên giả Thánh Thành sao?" Thượng Quan Mộ Vũ cũng có điểm giật mình.
"Không sai, lại không chỉ có một người" Lâm Hiên đưa tay xoa trán như đang suy tư.
Những tu sĩ Thánh Thành tuy trang phục khác nhau nhưng đều có ấn ký riêng rất dễ nhận biết. Chiến trường kia cách nơi này chừng ngàn dặm. Thần thức của hắn muốn bao quát toàn bộ nơi đó không chút khó khăn.
Sự chú ý của hắn đều tập trung trên các tu tiên giả cấp cao. Song phương đều có hơn mười tu sĩ Ly Hợp Kỳ từng đôi chém giết. Chỉ thấy linh quang bắn ra bốn phía, tiếng bạo liệt cũng không ngừng truyền ra.
Ác liệt nhất là đấu pháp giữa hai tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ. Bên Nhân tộc là một gã đầu đà tướng mạo xấu xí, hắn đang khu sử một cây thiền trượng màu đỏ như lửa đến xuất thần nhập hóa. Lúc thì hóa thành một con Giao Long, lúc thì phát ra trượng ảnh trùng trùng che nửa bầu trời, thanh thế vô cùng cường đại.
Đối thủ của hắn là một lão giả còng lưng, bộ dáng ốm o gầy còm khiến người có cảm giác một trận gió nhẹ thổi qua là lão bay mất bất cứ lúc nào.
Lão giả này còn thấp người thường một cái đầu, không ngờ lại thao túng một đôi trọng pháp bảo.
Chính là một đôi Độc Cước Đồng Nhân trên dưới bay múa, lão giả khu sử chúng linh hoạt nhẹ nhàng như Tú Hoa Châm, cùng thiền trượng ác đấu không thôi.
Mà xa hơn một chút là hai tu sĩ Nhân tộc tướng mạo giống nhau như đúc, tựa hồ là một đôi huynh đệ sinh đôi. Cả hai đang khu sử đôi Song Hổ Vĩ Côn một âm một dương. Mà đối chọi cùng bọn họ là một đôi phu phụ Hải tộc, trong tay mỗi người cầm một cái hỗn nguyên hồ lô, từ bên trong liên tục bắn ra những từng đạo quái phong.
Song phương đấu đến bất diệc nhạc hồ!
Huynh đệ đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim. Bất quá đôi song tu đạo lữ cùng tiến cùng thoái, tâm ý tương thông. Rốt cuộc ai mạnh ai yếu nhất thời khó phân.
Mà ở chỗ lân cận còn có một tầng sương mù huyết hồng cuồn cuộn không thôi, thỉnh thoảng bên trong bắn ra những luồn chất lỏng màu đen quỉ dị, tỏa ra trận trận âm phong cùng mùi tanh hôi vô cùng, vừa nhìn đã biết là bí thuật quỷ dị của Ma đạo.
"Đường đạo hữu, Hải tộc các ngươi thật càn rỡ, không ngờ dám đánh lén cả sứ giả Thánh Thành chúng ta."
Lúc này vẻ mặt đầu đà xấu xí càng khó coi vô cùng. Trong lòng vừa sợ vừa giận. Đám Hải tộc này thật quá điên cuồng. Tu sĩ Thánh Thành bọn họ vừa tới Khuê Diệp đảo được mấy ngày, đang còn chân ướt chân ráo đã bị kỳ binh của Cuồng Sa Tộc đánh úp, tổn thất thảm trọng.
Cũng may là trên Khuê Diệp đảo đã có mấy đại phái nổi danh nơi Đại Hoang hải vực hợp binh một chỗ, nếu không hậu quả thật khó mà tưởng tượng.
"Hắc hắc, đến nước này rồi mà đạo hữu còn nói những lời thừa vô dụng. Thế cục phát triển tới mức này, lưỡng tộc chúng ta còn có thể hòa bình sao? Nếu đại chiến đã bộc phát, tiên hạ thủ vi cường. . ."
Lão giả nói tới đây thì trong mắt hiện lệ khí. Đây đương nhiên là sách lược của Cuồng Sa Vương.
Cuồng Sa Tộc vốn là tộc hiếu chiến nhất trong Hải tộc. Đầu tiên là Cuồng Sa thái tử ngã xuống, sau đó một trưởng lão Động Huyền Kỳ cũng mất tích không hiểu, lành ít dữ nhiều.
Sa Vương cơ hồ giận điên lên, chút cố kỵ còn lại cũng bị ném lên chín tầng mây. Ăn miếng trả miếng, nợ máu chỉ có thể trả bằng máu. Vì vậy hắn liền không quản các thế lực Hải tộc khác mà lập tức hành động.
Bước đầu chính chiếm lĩnh Đại Hoang hải vực giáp giới. Thám tử đã báo về, Thánh Thành đã phái sứ giả tới nơi này.
Đại Hoang hải vực có diện tích rất rộng lớn, số lượng tu sĩ Nhân tộc cũng rất nhiều. Nếu như để Thánh Thành hợp được các tiểu tông môn gia tộc cùng cao thủ tán tu thì thực lực Nhân tộc sẽ tăng lên không ít.
Vì vậy chỉ cần bất ngờ diệt sát đám sứ giả Thánh Thành thì chúng tu sĩ sẽ như quần long vô thủ. Đại Hoang hải vực sẽ dễ dàng nằm trong túi Cuồng Sa tộc.
Song phương lại ác đấu thêm nửa tuần trà, trên bầu trời đột nhiên bay tới một vùng yêu vụ.
Đám tu sĩ Nhân tộc thất sắc, rất nhanh từ trong sương vụ liền thoát ra vô số những con Sa Ngư có tu vị từ Trúc Cơ đến Hóa Hình kỳ. Nhưng kỳ quái là những Hải thú Hóa Hình kỳ này vẫn duy trì hình thái Sa Ngư như trước.
Chẳng lẽ đây chính là Linh thú của Hải tộc?
Là bá chủ của hải dương, Sa Ngư bình thường đã vô cùng hung hãn chứ đừng nói Yêu thú. Tu sĩ Nguyên anh nếu bị cả đàn Hải thú vây công, Phản ứng không nhanh liền trực tiếp bị miểu sát. Ngay cả Nguyên Anh còn chưa kịp Thuấn Di đã bị Sa Ngư một đớp vào bụng.
Với diện tích rộng lớn của vùng yêu vụ này, bên trong chứa tới chừng mấy vạn con Sa Ngư.
Cục diện trở nên bất lợi cho Nhân tộc!
Tuy nhiên đây còn chưa phải đáng sợ nhất.
Một luồng khí thế cường đại đáng sợ chợt bạo tỏa ra. Tròng vòng trăm dặm, tất cả sinh linh đều sợ hãi run rẩy. Ngay cả hải dương mênh mông cũng cuộn sóng không thôi.
Uy áp cùng khí thế này chẳng lẽ là. . .
Chúng tu sĩ trừng mắt cứng lưỡi không tự chủ được ngừng tay. Trước một khắc còn là vạn người đỏ mắt kịch liệt xung đột, hiện tại không gian lại trở nên yên ắng lạ thường. Ngay cả những con Sa Ngư cuồng bạo cũng hướng về bên trái, theo sau thân thể uốn lại như đang cung nghênh hành lễ.
Ông. . .
Gió biển thổi qua, theo sau một đóa huyết vân quỷ dị chói mắt cỡ một mẫu hiện trong tầm mắt, từ trong như có máu tươi nhỏ giọt ra.
Đóa huyết vân trôi tới đỉnh đầu đám tu sĩ thì cuồn cuộn một hồi, hồng quang thu liễm hiện ra một thân ảnh.
Là một tu sĩ vận cẩm y ngọc bào vừa cao lại vừa gầy với sắc mặt tái nhợt, ngay cả bàn tay lộ ra dưới ống tay áo cũng không chút huyết sắc.
"Khụ khụ. . . "
Hắn dùng tay che ngực ho khan một trận, làm cho người có cảm giác thân thể đang mang bệnh. Niên kỷ chỉ chừng hai mươi lăm hai mươi sáu mà lớp tóc vàng vừa khô vừa nhạt lộ ra dưới cái mũ kim quan, lại như toàn thân thiếu dinh dưỡng. Bạn đang đọc truyện tại - www.
Bộ dáng người này nhìn như là phú gia công tử thiên sinh yếu ớt, bất quá mấy gã Sứ giả Thánh Thành vừa nhìn thì biến sắc.
"Bệnh Ma!"
"Sa tộc Bệnh Ma!"
"Không thể nào, hắn là lão quái vật Động Huyền Kỳ, sao lại xuất thân đánh trận đầu"
Toàn bộ chúng tu sĩ Nhân tộc nghe thì vô cùng kinh hãi. Bất quá không ai nguyện ý khoanh tay chịu chết.
Phản ứng nhanh nhất chính là đầu đà có tu vị Ly Hợp Hậu Kỳ. Hắn hét to một tiếng, thi triển độn thuật huyền diệu bay vút về phương xa chạy trốn, ngay cả bổn mạng pháp bảo Thiền trượng cũng bỏ lại không cần.
Đối thủ xảo quyệt như thế, lão giả gầy yếu cũng ngạc nhiên không thôi, đang còn ngây người thì đầu đà đã chạy tới chân trời, muốn truy theo cũng không kịp.
Lão giả đành hậm hực trông theo. Bất quá trên mặt Bệnh Ma lại lộ vẻ cười nhạo: "Chạy? trước mắt bổn tôn mà còn cơ hội sao?"
Thanh âm của hắn yếu ớt lẫn trong tiếng ho khan nhưng động tác không chậm chút nào, từ trong ống tay áo bay ra một đoàn huyết vụ.
Có điều nhìn kỹ thì không phải, huyết vụ này ở trạng thái nửa thể khí nửa thể lỏng, bên trong có những điểm đỏ đang không ngừng chớp lóe.
Lâm Hiên vội thu liễm thần thức đề phòng lão quái vật Động Huyền Kỳ phát hiện ra, bất quá vẫn dè dặt quan.
Rất nhanh đoàn huyết vụ quỷ dị liền đuổi tới đầu đà, vù một cái liền bao phủ lấy hắn.
Đầu đà thất sắc, lập tức tế xuất một kiện pháp bảo phòng ngự, hóa thành một quầng sáng dày đặc. Đáng tiếc vô dụng, huyết vụ lại như có tính chất thẩm thấu, dễ dàng xuyên qua quầng sáng hộ thân của hắn.
"Đây là pháp thuật gì?"
Lâm Hiên ở phía xa có điểm phát lạnh thì liền nghe đầu đà lớn tiếng kêu thảm. Trong làn huyết vụ, da thịt của hắn nhanh chóng khô héo đi. Lực sinh mệnh cùng pháp lực lập tức bị hút cạn.
Ngược lại ở bên này, trên mặt gã công tử quỉ đói lại lộ vẻ hưởng thụ, mặt mũi đang tái nhợt mơ hồ lộ ra một điểm đỏ như máu.
Thu nạp tinh lực người khác dùng cho bản thân? Với ánh mắt sắc bén của mình, Lâm Hiên đã nhìn ra đây là một bí thuật Ma đạo mười phần âm độc.
Đầu đà sau một tiếng kêu thảm thì rất nhanh biến thành một thi thể khô kiệt, từ trên bầu trời rơi thẳng xuống. Ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp chạy ra.
Vẻ mặt Lâm Hiên càng trở nên khó coi. Công pháp bí thuật Linh Giới quả thực quỷ dị huyền ảo vượt xa Nhân giới.
Bất quá, khi hắn đang ở cách xa ngàn dặm cảm khái thì những tu sĩ Nhân tộc ở gần đây sợ muốn vỡ mật.
Mắt thấy lão quái vật Động Huyền Kỳ tri triển thủ đoạn tàn độc thái quá, chúng tu sĩ lập tức bỏ chạy tan tác chim muông trong nỗi sợ hãi tột cùng.
Trong quá trình này, đa phần tu sĩ Nhân tộc ngã xuống trong tay đối thủ, bất quá cũng có không ít những kẻ vận khí khá tốt hoặc phản ứng đủ nhanh chóng chạy được.
Vì vậy, còn khoảng hơn ngàn tàn binh bại tướng liều mạng chạy trốn, không biết xảo hợp lại chọn đường hướng về chiếc Linh thuyền.
Đáng giận! Vẻ mặt Lâm Hiên nhất thời âm trầm như nước.