Có điều lúc này mới phát hiện đã muộn. Song phương đang đánh đến hừng hực khí thế, một khắc này hầu như không có lực hoàn thủ.
Chỉ thấy hai tay Lâm Hiên xẹt qua hư không, vẽ nên những quỹ tích kỳ dị. Pháp lực toàn thân như nước vỡ đê tràn vào song hoàn trước người. Hàng trăm con Băng Giao cùng Hỏa Long hiện ra như già vân tế nhật, một luồng sức mạnh hủy diệt thiên địa bạo tỏa khắp.
"Hiện!"
Lâm Hiên điểm ra một chỉ. Những Giao Long này một thành bảy mà uy áp càng trở nên cuồng bạo, số lượng phải đạt tới cả ngàn con.
Khi đối mặt gã Bệnh Ma Sa tộc, hắn đã từng mượn hiệu quả thần kỳ của Dược Linh thi triển bí thuật này một lần. Mà hiện tại song anh nhất đan đồng thời tiến giai hậu kỳ. Pháp lực của Lâm Hiên thâm hậu cơ hồ ngang với lão quái Động Huyền, mới có thể tái hiện lại chiêu số đáng sợ này.
Thiên Long Chi Nha chính là chiêu số sát thương trọng phạm vi lớn. Dùng trong lúc này thì rất thích hợp, diệt sát được nhiều càng địch nhân thì càng tiết kiệm được sức lực.
Hống! Tiếng rít gào đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên, theo sau thân ảnh hàng ngàn con giao long che đậy cả bầu trời, điên cuồng cuốn tới đối phương.
Đáng ghét! Đám Yêu tộc oán độc mắng to. Đối phương xảo quyệt vô cùng, lợi dụng khi bọn họ đang toàn lực công kích Thi Ma thì ra tay tập kích.
Chỉ thấy hàn quang chớp lóe. Đáng thương cho đám Yêu Tộc không có lực hoàn thủ như cá nằm trên thớt. Chỉ dựa vào thân thể mạnh mẽ chọi cứng.
Yêu Tộc da dày thịt chắc nhưng móng vuốt của Thiên Long vô cùng sắc bén. Cuối cùng trong tiếng kêu gào thê thảm. Toàn bộ đám Yêu tộc bị đánh đến thất linh bát lạc, hồn quy địa phủ mà chết không nhắm mắt.
Bên kia, phát hiện mình cũng rơi vào mưu kế của đối phương. Thi Ma vừa sợ vừa giận. Trong mắt chợt lóe hung quang, toàn thân thi khí cuồn cuộn, theo sau một bộ chiến giáp hình thù đáng sợ hiện ra trên thân.
Giáp này dùng các loại hài cốt quỉ dị xám xịt ngưng luyện mà thành. Sau lưng còn mọc ra những chiếc gai xương bén nhọn, nơi ngực thì có một cái đầu lâu rất lớn.
Chỉ thấy hai hốc mắt khô lâu bắn ra hồng quang. Theo sau nhai loạn ken két một trận, mở cái mồm máu phun ra một đạo quỷ hỏa màu tím u tối, kèm theo là một trận quái phong tanh hôi.
Song cảm thấy còn chưa đủ, Thi Ma quát to một tiếng. Cái đầu đột nhiên đại trướng lên mấy lần, so với thân thể thì có vẻ khập khiễng mất cân đối. Bất quá khí thế của hắn chợt tăng vọt, hé miệng phun ra một đạo thi hỏa xám trắng.
Hai đạo quỷ hỏa tương hợp thành một. Song hỏa hợp bích tỏa ra ngạo khí khiến cả bầu trời tựa hồ đều bốc cháy.
Oanh!
Hai loại hỏa diễm cùng Thiên Long Chi Nha ầm ầm đối đầu. Hỏa diễm hình thành những đám mây giằng co với thiên long, Nhìn qua thanh thế không tồi nhưng chỉ là chiêu số thi triển trong lúc vội vàng, sao có thể so sánh với bí thuật Lâm Hiên vận lực đã lâu.
Chỉ vài nhịp thị các đám mây hỏa diễm đã bị uy lực hủy thiên diệt địa của Thiên Long Chi Nha xé rách. Cả ngàn con Giao Long chỉ dừng một chút thì tiếp tục lao đến đối phương.
"Hả. . ."
Thi Ma thấy thì vừa sợ vừa giận, vội há miệng phun ra một đạo kiếm quang xám trắng quấn quanh bả vai.
Tráng sĩ tự đoạn tay!
Bành! Ma tí bị chặt khỏi thân thể thì lập tức bạo nổ thành một đoàn huyết vụ. Thi khí tanh hôi cuồn cuộn tuôn ra. Theo sau Thi Ma vũ động tay phải còn lại vẽ nên mấy đạo phù văn kỳ dị. Đám phù văn này chợt lóe, hợp thành một đường nhập vào bên trong huyết vụ.
Ngay sau đó tiếng gào khóc thảm thiết nổi lên, một vòng bảo hộ xám trắng xuất hiện trong tầm mắt. Nhưng còn chưa kết thúc. Thi khí chợt lóe thì vòng bảo hộ thứ hai lại hiện ra.
Cứ như vậy, liên tiếp mười bảy mười tám vòng bảo hộ xuất hiện.
Lâm Hiên thấy thì tròng mắt co lại, quát to một tiếng đem pháp lực toàn thân truyền vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn. Song hoàn tỏa ra linh quang chói mắt như hai vầng thái dương nhỏ, đám thiên long rít gào điên cuồng, khí thế bạo tăng. Ầm ầm từ bốn phương tám hướng lao tới vây quanh Thi Ma.
Rất nhanh Thiên Long Chi Nha đã công tới vòng bảo hộ thứ nhất. Tầng phòng ngự này không chỉ cứng cỏi cực hạn mà lại như có sinh mệnh nhưng vẫn bị đám Giao Long cường ngạnh xé rách.
Cả đám lại hung hăng lao tới tầng thứ hai. Cứ như vậy đột phá tầng tầng bảo hộ, tuy nhiên uy năng của thiên long cũng tiêu hao dần. Tới vòng bảo hộ thứ mười bảy thì công kích của Lâm Hiên đã như cung căng hết sức.
Phù. . .
Thi Ma thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên vẻ mặt khó coi đến cực hạn. Vì ngăn trở công kích của đối phương mà hắn đã phải hy sinh một cánh tay.
Vẻ mặt Lâm Hiên cũng trở nên ầm trầm, không ngờ một chiêu nắm chắc lại bị đối phương nhanh chóng hóa giải.
Hai bên ngẩng đầu, ánh mắt chạm nhau cơ hồ tóe lửa.
"Tiểu tử, là ngươi đánh cắp bảo vật của ta?" Thi Ma oán độc gằn giọng mở miệng.
"Không sai, ta trộm thì thế nào, ngươi muốn cắn ta?" Lâm Hiên cười lạnh đáp trả.
"Ngươi. . .Tốt, tốt, xem ra ngươi rất tự tin, ngươi không phải tu tiên giả Ly Hợp Kỳ bình thường. Bất quá ỷ vào một chút thần thông mà dám đối kháng cùng bổn tôn sao, không biết sống chết!" Thi Ma cười lạnh, nói đến phía sau thì trừng mắt hét lớn.
"Không thử thì sao biết được?" Lâm Hiên vân đạm phong khinh nói, hiển nhiên không để sự uy hiếp của đối phương vào trong mắt.
Thi Ma nghe xong thì khóe mắt tóe lửa, thi khí toàn thân dâng trào. Nơi miệng vết thương vai trái lại nhúc nhích những sợi thịt nhưng dòi, theo sau không ngờ lại mọc ra một cánh tay mới.
Cánh tay này như của thường nhân nhưng huyết nhục lại nhanh chóng khô héo giống hệt tay phải. Đồng thời một trận quang hoa màu xám chợt lóe, chiến giáp bị tàn phá ở tay trái lần nữa lại hiện ra như mới.
Nhìn bên ngoài có vẻ Thi Ma không chút chật vật, thực ra hắn đã tổn thất khá nhiều tinh huyết để thi triển bí thuật" Tứ Chi Trọng Sinh", thực lực đương nhiên giảm xuống.
Lâm Hiên cũng không nhàn rỗi, tay phải cầm một bình Linh tửu điên cuồng dốc vào trong miệng.
Linh tửu có diệu dụng bổ sung pháp lực, tốc độ tuy không nghịch thiên bằng Vạn Niên Linh Nhũ nhưng cũng rất nhanh. Pháp lực hùng hậu không ngừng cuồn cuộn sinh sôi tại khí hải đan điền của hắn.
Song phương tạm dừng tay, nhưng sự yên tĩnh này chỉ là khoảng lặng nhỏ nhoi trước cơn giông bão.
Hống!
Chợt Thi Ma rống to một tiếng, đánh ra một đạo pháp quyết vào mặt quỷ đang lơ lửng giữa không trung.
Trong âm phong đen kịt như mực, mặt quỷ lần nữa mở mồm phun ra tầng tầng hắc vụ tanh hôi, bên trong có chừng hơn ngàn còn Luyện thi cấp thấp. Chừng nào pháp lực của Thi Ma còn chưa cạn kiệt thì có thể nói chúng là bất tử chi thể, khó chơi đến cực hạn.
Hơn một ngàn con Luyện thi rống giận xông tới, tuy không thể khắc địch nhưng cũng gây khó khăn nhất định cho đối phương.
Theo sau lão quái vật mở mồm phụt ra một đạo hôi quang, hóa thành một dải sáng chừng hơn trượng bắn tới yết hầu Lâm Hiên. Bạn đang đọc truyện tại - www.
Còn chưa kết thúc, Thi Ma lại đưa tay vỗ vào thiên linh cái. Theo sau thân hình cấp tốc quay tròn tại chỗ. Thi khí xám trắng cuồn cuộn bốc ra. Chỉ thấy bên trong có một kiện bảo vật rất quỉ dị. Nhìn qua như là một ngọn núi nhỏ được hình thành từ những bộ hài cốt chất chồng lên nhau. Ở trên đỉnh núi còn có một thác nước sặc mùi máu tươi chảy xuống.
Thi Sơn Huyết Hải này vừa xuất hiện thì thể tích nhanh chóng tăng vọt.
Vẻ mặt Lâm Hiên trở nên khó coi nhưng không mấy sợ hãi, phất tay áo tế ra Vạn Hồn Tháp. Tròng mắt Thi Ma co lại, dường như đã phát giác ra chỗ phi phàm của bảo vật này.
Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết. Tiếng vù vù truyền vào tai. Vạn Hồn tháp tỏa ra linh quang mãnh liệt, tầng thứ nhất vừa mở thì một đạo bạch quang chói mắt tỏa ra.
Theo sau bạch quang hóa thành một động xoáy. Một đóa trùng vân màu đỏ thẫm phô thiên cái địa bay ra đón đỡ Đồng Giáp Luyện Thi.
Chỉ thấy hơn phân nửa bầu trời màn đều bị ma trùng lấp đầy, số lượng phải đạt tới cả trăm vạn con.
Đồng Giáp Thi được hình thành từ bí thuật, có thể nói là bất tử nhưng Huyết Hỏa Kiến bất chấp tính mạng lao lên cắn xé. Khi có con Luyện thi nào bị đánh tan thành thi khí thì cảm đám đã lao đến cắn nuốt thi khí, thậm chí bay đi lên bâu đầy cả mặt quỷ.
Lần này bí thuật lợi hại của Thi Ma đã bị khắc chế gắt gao. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cũng tỏa linh quang mãnh liệt tả xung hữu đột ngăn cản dải sáng quỉ dị kia.
Ầm ầm!
Toàn bộ đại địa như chấn động. Trên biển gió nổi mây phun, không gian xuất hiện tượng vặn vẹo, ánh dương bị ngăn trở. Lúc này ngọn núi bằng xương trắng đã nện tới trước mặt Lâm Hiên.
Bạch cốt sơn này tỏa ra huyết vụ tanh hôi, bao hàm kịch độc cùng ăn mòn.
Lâm Hiên nhíu mày, mắt thấy ngọn núi cao tới mấy trăm trượng áp tới thì thân hình hắn chớp động biến mất tại chỗ. Theo sau hiện ra ở ngoài trượng,
Vừa hiện thân thì hắn hét lớn một tiếng, sau lưng bạo tỏa kim quang. Pháp tướng chín đầu mười tám cánh tay hiện ra. Linh quang tỏa ra càng trở nên chói mắt, mỗi một cánh tay đều cầm đủ loại đao thương kiếm kích.
Lấy thân thể hắn làm trung tâm. Linh lực mãnh liệt nhộn nhạo tỏa ra bốn phía. Mười tám kiện bảo vật thuộc loại nhất đẳng trong hàng cổ bảo, đồng thời hung hăng đánh tới lão quái vật.
Thi Ma thấy thì thất sắc, trong cổ họng ực một tiếng. Hai cánh tay duỗi thẳng điểm về phía trước. Bạch cốt sơn cực lớn lóe một cái, thể tích đột nhiên tăng vọt đến cả ngàn trượng, thuấn di đến trên đỉnh đầu Lâm Hiên.
Hắn đành phải thi triển Cửu Thiên Vi Bộ né tránh, Bất quá ngọn cốt sơn này lại như âm hồn bất tán đuổi theo không rời.
Qua một lát thì Lâm Hiên có điểm tức giận. Trên tay chợt hiện một thanh kiếm gãy lóng lánh ngân quang, sau đó hắn hung hăng bổ ra một kiếm nhằm vào ngọn cốt sơn kia.
Chỉ thấy một đạo kiếm quang dài tới hơn trăm trượng hiện ra, thiên địa nguyên khí chung quanh lập tức ùa vào. Ngoài ra còn có những đạo phù văn to cái đấu ẩn hiện.
"Một tiểu tử Ly Hợp sao lại có vật này?" Thi Ma thấy thì la hoảng. Không ngờ trong tay đối phương lại có Thông Thiên Linh Bảo.
Bất quá đang bị Tiểu La Yêu pháp tướng tế ra mười tám kiện bảo vật oanh kích. Thi Ma đỡ trái hở phải, muốn biến chiêu cũng không ra kịp.
Oanh!
Tiếng nổ như sấm sét giữa trời quang giật bên tai. Đạo kiếm quang ngân sắc khổng lồ chém tới. Bạch cốt sơn rất cứng rắn nhưng cản không nổi, dù chưa bị chém thành hai khúc nhưng đã hiện vô số vết rạn.
Thi Ma vừa sợ vừa giận song Lâm Hiên há có thể buông tha. Tay áo phất một cái, Huyễn Linh Thiên Hỏa vừa hiện liền bắn tới ngọn cốt sơn.
Chỉ thấy một tầng băng giáp bao phủ cả ngọn núi bằng xương trắng, sau đó nó biến thành màu bích lục rồi phong hóa thành cát.
"Không thể nào!" Thi Ma trừng lớn hai mắt, bất quá liền thân hình biến mất tại chỗ. Dường như đã thi triển một bí thuật không gian nào đó.
Có điều Lâm Hiên phản ứng không hề chậm, vừa thi triển Thiên Phượng thần mục thì rất nhanh thì phát hiện mục tiêu. Linh quang chợt lóe thì một cây trường mâu cổ đã hiện trong tay phải. Pháp lực vừa cuồn cuộn truyền vào thì hắn hung hăng chém xuống một cái.
Một ánh đao cỡ hơn một trượng chợt hiện. Khoảng không gian mà nó đi qua đều lưu lại các vết màu bạc, bắn tới một chỗ không người phía sau Lâm Hiên chừng trăm trượng.
Chỉ thấy Thi Ma lảo đảo bước ra. Nhịn không nổi mà há mồm phun ra một ngụm máu đen, mùi tanh hôi tởm lợm tỏa khắp ra.
Không bỏ lỡ cơ hội, thân hình Lâm Hiên lóe lên như điện chớp. Hắn quyết định cận chiến nên Bích Diễm Kỳ Lân giáp chợt hiện ra hộ thân. Đồng thời tay phải mọc ra một lớp vảy bạc, đã biến thành hình dạng điểu trảo Phượng Hoàng.
Thoáng chốc khoảng cách giữa song phương chỉ còn cỡ ba thước. Mười tám cánh tay của Tiểu La Yêu pháp tướng nắm lại thành quyền, trên dưới trái phải, nhằm vào các bộ vị yếu hại của đối phương đánh tới.
Luận độ cứng rắn thì thân thể Thi Ma không thua gì Yêu Tộc cùng cấp nhưng chỉ có hai tay hai chân, hứng chịu những nắm quyền liên tiếp thì cũng lộ ra sơ hở. Ngay trong sát na đó. Điểu trảo của Lâm Hiên lóe lên linh quang, hung hăng chộp tới đan điền đối phương.
Chiêu này vừa chuẩn vừa độc, hơn nữa Lâm Hiên còn không để ý một quyền Thi Ma liều mạng đánh tới ngực hắn.
Phải biết rằng quái vật cương thi có sức mạnh vô cùng cường đại. Một quyền của Thi Ma Động Huyền Kỳ có thể đánh thủng cả một ngọn núi.
Chẳng lẽ đối phương muốn lưỡng bại câu thương sao? Hắn điên rồi! Thi Ma vốn ngoan độc vô cùng mà rốt cục trong mắt cũng lộ vẻ hoảng sợ. Bất quá biến chiêu đã không kịp.
Bành! Phụp! Chỉ nghe hai âm thanh một chát chúa một ngọt xớt đồng thời vang lên.
Hứng chịu một quyền của Thi Ma, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không dễ chịu gì. Có điều đối phương còn bi thảm hơn cả hắn.
Móng vuốt sắc bén của điểu trảo trực tiếp khoan thủng một lỗ nơi đan điền của Thi Ma, thi huyết tanh hôi chảy ra ồng ộc. Mà khi Lâm Hiên rút tay về, trong lòng bàn tay đã nắm được một vật.