TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bách Luyện Thành Tiên
Quyển 7 - Chương 2648: Chân tướng sự tình

Với thực lực hiện nay của hắn, diệt sát Tu Tiên giả Động Huyền kỳ, hay thậm chí là cấp bậc Phân Thần cũng cực kỳ dễ dàng. Đương nhiên, cường thịnh đến mức nào thì đây cũng chỉ là một kích tiện tay, hoặc ít hoặc nhiều đều có vài tên lọt lưới. Nhưng không thành vấn đề, tu sĩ khác của Vân Ẩn tông lập tức đã nhào tới.

Thợ săn biến thành con mồi, bởi có Lâm Hiên gia nhập, cục diện đã hoàn toàn thay đổi.

Sĩ khí Vân Ẩn tông đại tăng, ngược lại đám Tu Tiên giả đến từ bên ngoài, hẳn là như rơi xuống vực thẳm. Một kích kia của Lâm Hiên ngoài việc diệt trừ Ngô lão quái, hơn nữa còn triệt để hủy diệt lòng tin của bọn hắn.

Nói là chó nhà có tang cũng không quá, đối mặt với tu sĩ Vân Ẩn tông vây công, chẳng có mấy kẻ dám dừng lại chiến đấu, gần như tất cả đều quay đầu bỏ chạy. Từ đó đó, nguy cơ của Vân Ẩn tông đã hoàn toàn được giải trừ.

Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên được một đoàn tu sĩ nghênh đón vào đại điện. Về phần tàn cuộc, tự nhiên có đệ tử khác thu thập xử lý.

"Sư thúc, mời ngồi."

Một lão giả vận áo bào đen cung kính nói, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp ngồi xuống ghế chủ vị.

Trừ hắn ra, trong đại điện ước chừng có hơn hai mươi người, tu sĩ đạt đến Động Huyền kỳ, ngoại trừ năm vị phong chủ, còn lại cũng đều là những trưởng lão cao niên có công lao lớn của tất cả các mạch.

"Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, những địch nhân kia đến từ đâu, hai vị Thái Thượng trưởng lão tại sao không tọa trấn tổng đà?"

Bổn môn phát sinh đại sự như vậy, rõ ràng đã bị cường địch công phá tổng đà, tổn thất nặng nề. Lâm Hiên trong lòng kinh ngạc cùng phẫn nộ, cho nên không có hứng thú dài dòng với đám tiểu bối, mở miệng là trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

"Sư thúc bớt giận, đây hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Cường địch vây công bổn môn lần này không phải chuyện đùa, chính là Thái Huyền môn, Linh Quỷ tông cùng Thiên Tinh cốc, ba phái này kết minh." Lão giả vận áo bào đen cung kính nói. Tuy lão không phải một trong năm phong chủ, nhưng lại có tu vi xuất chúng, đã là trưởng lão Động Huyền hậu kỳ, lời nói đương nhiên có phân lượng.

"Thái Huyền môn, Linh Quỷ tông cùng Thiên Tinh cốc."

Lâm Hiên nghe xong cũng không khỏi biến sắc.

Ba nhà này tuy không thể nói là môn phái cao cấp nhất Hàn Long giới, nhưng tuy tiện xuất ra một trong bọn chúng, thực lực cũng vượt xa Vân Ẩn tông. Ba nhà liên thủ...Có lầm hay không, loại chuyện này làm thế nào để giải thích đây. Vân Ẩn tông tại sao lại chọc vào kẻ định mạnh như thế?

Lâm Hiên không nói nên lời, trong nội tâm càng là vô cùng kinh ngạc.

Đồng thời hắn cũng hiều được chuyện này không hề đơn giản, chỉ sợ dăm ba câu không thể nói hết.

"Nói đi, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?"

"Sư thúc, đầu đuôi sự tình thế này..."

Một thanh âm nữ tử vang lên, Lâm Hiên nghe có chút quen tai. Hắn quay đầu lại, trông thấy một nữ tu chừng hai bảy hai tám tuổi, dung mạo không tệ, nhưng toàn thân lại ẩn ẩn một cỗ khí tức lạnh như băng.

Lâm Hiên suy nghĩ một chút, liền nhớ ra thân phận nàng này.

Lê Hồng Tụ, phong chủ Pháp Trận phong.

Trong năm mạch, chỉ có phong chủ mạch này là nữ lưu, kỳ danh mặc dù không quá lẫy lừng, nhưng có thể trở thành phong chủ, tu vi cùng tạo nghệ đương nhiên cực kỳ thâm sâu.

Động Huyền hậu kỳ!

Chỉ là nghe nói nàng này tính cách cao ngạo, bình thường rất ít khi thấy nàng nói chuyện, hôm nay tại sao lại chủ động mở lời?

Lâm Hiên trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như thường: "Nói tiếp."

"Vâng, sư thúc."

Mặc kệ tính cách thường ngày của Lê Hồng Tụ thế nào, giờ phút này trước mặt Lâm Hiên vẫn tỏ ra cung kính đến cực điểm.

Lê Hồng Tụ nuốt một ngụm nước miếng, thanh âm có chút băng hàn chậm rãi vang lên: "Sư thúc, lần này có thể nói là tiền tài gây tai họa. Ba tông môn kia chính là nhìn trúng một sản nghiệp của bổn môn, cho nên..."

"Ah?"

Kết quả như vậy lại làm Lâm Hiên kinh ngạc. Tuy nói tu tiên, quan trọng nhất là tài nguyên. Tại Tu Tiên giới, hai tông môn vì một linh địa, hoặc một mở khoáng thạch mà ra tay tàn nhẫn cũng không có gì là lạ. Nhưng Thái Huyền tông, Linh Quỷ tông, Thiên Tinh cốc đều không phải môn phái bình thường.

Ba nhà liên thủ, cướp đoạt một tài nguyên của Vân Ẩn tông, quả thực có chút không hợp thói thường.

Bổn môn rốt cục đã sở hữu thứ gì mà khiến cho thế lực lớn như thế tranh đoạt?

Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Hiên hết sức hiếu kỳ.

"Sư thúc, là Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch."

"Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch?"

Lâm Hiên ngẩn ngơ, sao lại trùng hợp như vậy, chẳng lẽ...Ý nghĩ này chưa kịp chuyển qua, bênh cạnh Lâm Hiên, Lâm Ngọc Kiều yếu ớt mở miệng: "Sư thúc, đúng vậy, đó chính là khoáng mạch ngài thắng được từ tay Ô đại thiếu."

Nghe đến đây, Lâm Hiên không nói nên lời, cuối cùng, người khởi xướng lại chính là mình.

"Nhưng như thế thì sao, Cực Phẩm khoáng mạch tuy không phải chuyện đùa, nhưng Thái Huyền môn ba phái cũng chẳng phải thế lực bình thường. Sao lại không có nổi một khoáng mạch như thế, theo lý, chỉ một Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch chưa đủ để bọn hắn động tâm. Ít nhất cũng không đến mức kết minh để đối địch với bổn môn, chẳng lẽ trong chuyện này còn có duyên cớ?" Lâm Hiên lạnh lùng nói, tuy không rõ ràng lắm, nhưng hắn có thể khẳng định, trong chuyện này còn có nội tình.

"Sư thúc anh minh, nếu như chỉ là Cực Phẩm khoáng mạch, với tài nguyên của bọn hắn, xác thực chưa chắc sẽ động tâm. Nhưng cơ duyên xảo hợp, từ trong khoáng mạch kia lại đào được một bảo vật khác." Lâm Ngọc Kiều yếu ớt nói.

"Một kiện bảo vật khác, là cái gì?"

Lâm Hiên xoa nhẹ lên trán, càng lúc càng cảm thấy hứng thú.

"Tiên thạch."

Lâm Ngọc Kiều chưa kịp mở miệng, Lê Hồng Tụ bất ngờ xen vào.

"Ngươi nói cái gì?"

Lâm Hiên đứng bật dậy, kết quả ngoài dự liệu như vậy, quả thực khiến hắn có chút thất thố.

Tiên thạch?

Đọc truyện chữ Full