TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bách Luyện Thành Tiên
Quyển 7 - Chương 2253: Địch nhân ẩn tàng

Ma Xà tiên tử hung dữ nghĩ, nhưng chưa kịp làm gì liền cảm nhận có một ánh mắt lạnh như băng tập trung lên người, đồng thời, một cỗ uy áp đáng sợ ép tới, toàn thân sởn gai ốc nổi da gà. Cảm giác này không khác gì ếch xanh bị mãng xà nhìn thẳng. Ma Xà giật mình quay đầu nhìn lại, rất nhanh tìm được nơi phát ra cảm giác đáng sợ đó

Địa Tê Long! Giờ khắc này đã là ma thú phân thần kỳ

Ma Xà mặt mũi đầy vẻ đề phòng, trong lòng lại có chút khó hiểu vì sao ma thú lại tỏ vẻ thù hận như vậy, bất quá ngay lập tức nàng liền biết nguyên nhân

Đáng giận!

Đây không phải tất cả đều từ Lâm Hiên mà ra sao ! hắn sắp xếp để nàng công kích ma thú đang độ kiếp, vừa khiến nàng bị thiên kiếp bao phủ, vừa khiến ma thú hận nàng thấu xương. Lâm Hiên quá gian xảo đã bó trí xuống một cái bẫy liên hoàn, chạy đi đâu cũng không thoát. Địa Tê Long hận Ma Xà cũng chẳng khác nào Ma Xà hận Lâm Hiên, lúc này đã tiến giai thành công, may mắn giữ được mạng, như thế nào có thể bỏ qua cho nàng ta

Ma Xà thông suôt mọi việc, sắc mặt lập tức lúc trắng lúc hồng, đặc sắc đến cực điểm, muốn cắn trả Lâm Hiên cũng phải nghĩ cách sống qua nguy cơ này đã. Địa Tê Long đã tiến giai thành công, hơn nữa thể nội cũng đã kích phát chân huyết, mà bản thân nàng lại như đèn cạn dầu. Đây là nguy cơ lớn nhất từ lúc đạp vào con đường tu tiên đến nay của Ma Xà Tiên Tử. Không phải chỉ có mỗi một đầu ma thú phân thần kỳ, mà bên kia còn có một kẻ sẵn sàng bỏ đá xuống giếng, chẳng lẽ thật sự vẫn lạc nơi đây ?

Nghĩ tới đây Ma Xà sắc mặt càng tối sần, phảng phất như trời muốn mưa

Nàng không cam lòng ! Thà nàng đánh không lại mà vẫn lạc thì thôi, nhưng đây tất cả đều vì đối phương quá xảo trá. Lúc này thứ cuối cùng nàng có thể dựa dẫm chính là trương tàn phù của lão tổ tông, dù chỉ là tàn phù nhưng lại chính tay cấp bậc thánh tổ luyện chế, nhất định có thể biến nguy thành an. Ma Xà tự động viên như thế, sống hay chết trước tiên đánh cuộc một lần

"NGAO!"

Lại một tiếng rống vang lên, hai đám mây mới di động tới liền bị đánh tan, nham thạch nóng chảy lại một lẫn nữa sôi lên bọt khí. Địa Tê Long như trước đứng trong dung nhâm, đột nhiên chân trước khẽ động

Chỉ một thoáng, âm thanh sưu sưu phát ra, lệ mang đại tố, theo động tác của Địa Tê Long, hàng trăm hàng ngàn trảo ảnh màu xanh lá hiển hiện mà ra, từng đạo rúng động nhân tâm, phô thiên cái địa hướng Ma Xà chen chúc đánh tới

Chỉ một cái nhấc chân cũng khiến thiên địa phải biến sắc, không hổ là phân thần kỳ tồn tại. Lâm Hiên đứng xa quan sát cũng cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, tiểu mao cầu thực sự có thể đối phó với đầu ma thú này hay không ? Nếu không hắn thê thảm rồi, tuy không đến mức vẫn lạc, nhưng kết quả chạy trối chết là không thể tránh khỏi

Bất quá rất nhanh hắn chấn chỉnh tinh thần, trước phải chắc chắn Ma Xà phải chết rồi tính sau, hắn cũng không muốn rước một cái siêu đại phiền toái, bị hai lão quái vật cấp bậc thánh tổ săn giết

Thấy trảo ảnh đầy trời đánh tới, Ma Xà biến sắc, không giám chậm trễ nâng tay phải lên, ống tay vẫy nhẹ. Hương khí tràn ra bốn phía, một cái lẵng hoa nho nhỏ hiện ra, sau đó nàng đem đầu lưỡi cắn nát phun ra một ngụm tinh huyết

"PHỐC..."

Huyến vụ nhanh chóng bắn lên lẵng hoa, sau đó bị hấp thu không còn, bên trong lẵng hoa liền có nhiều đóa hoa nở rộ, sau đó cánh hoa như mưa, hóa thành từng đạo lưỡi dao sắc bén hướng phía trước kích bắn mà đi

Oanh!

Tiếng bạo liệt truyền ra, chiêu thức hai bên đã đụng nhau một chỗ, bất quá chỉ mới tiếp xúc, trảo ảnh liền đại chiếm thượng phong. Đây cũng là vì bảo vật Ma Xà sắc bén, nếu không đã lập tức bị đánh nát. Động Huyền và Phân Thần cũng không phải cách nhau chỉ một vài lượng cấp

Ma Xà tranh thủ được chút thời gian, phù lục lóng lánh nọ đã xuất hiện trên đỉnh đầu, nàng ta đang muốn đánh ra một đạo pháp quyết thì lúc này lệ mang đại tố, hai đạo kiếm quang sáng chói hướng nàng chém tới

"Vô sỉ gia hỏa, ngươi chỉ biết lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?" Ma Xà gầm lên, bàn tay trắng như ngọc phất một ái, hai đạo ô hồng kích bắn mà ra

Oanh!

Kiếm quang và ô hồng đụng nhau, liền hiện nguyên hình là hai thanh giáo ngắn và hai chuôi tiên kiếm. Hai thanh giáo kia không ngờ có thể đem tu du kiếm ngăn trở

Nhưng thủ đoạn của Lâm Hiên không chỉ có như vậy, thân hình khẽ động thi triển cửu thiên vi bộ, hắn lập tức biến mất, tại lúc xuất hiện cách Ma Xà bất quá chỉ mấy trượng, năm ngón tay nắm chặt thành quyền đánh ra

Ầm ầm!

Phảng phất như thanh âm sấm rền, theo động tác Lâm Hiên, ma khí bốn phía hướng chính giữa tụ lại, lực chi khí xoáy hình thành, hướng đối phương áp tới

"Ah!" Ma Xà thét lên sợ hãi, đột biến khiến nàng muốn tránh cũng không còn kịp, liền bị lực chi khí xoáy cuốn vào

Bất quá sắc mặt Lâm Hiên lại không chút vui mừng, ánh mắt nổi lên tia sáng gai bạc, thi triển thiên mục thần thông đến cực hạn quét xung quanh

"Ha ha ha..." Thanh âm cười đắc ý truyền vào tai, Lâm Hiên quay đầu, chỉ thấy chỗ xa xa hơn trăm trượng không gian chấn động, Ma Xà tiên tử bước ra. Vừa rồi bị tiêu diệt bất quá chỉ là một khối hóa thân mà thôi

"Họ Lâm kia, ngươi cho rằng chỉ có mình ngươi biết dùng kế sao, cho dù bổn tiên tử vẫn lạc cũng muốn kéo ngươi theo"

Ma Xà vừa rồi lừa gạt được Lâm Hiên, đã có đủ thời gian kích phát phù bảo truyền thừa. Ăn không ít đau khổ trong tay Lâm Hiên, nàng này cũng đã học được cách dùng cái đầu. Cho dù nguy cơ chưa giải, nhưng thắng được Lâm Hiên một ván cũng khiến nàng lộ vẻ đắc ý.

Đáng tiếc nàng ta so với Lâm Hiên vẫn quá ngây thơ, không thấy được hắn thể hiện ra một bộ ngạc nhiên, nhưng khóe miệng lại như có như không một tia mỉa mai

Dùng mưu ? thật sự là múa rìu qua mắt thợ

Đang lúc Ma Xà muốn khởi động phù lục, dị biến lại nổi lên, phảng phất một ngọn gió thổi qua, sau đó nàng này cảm giác đan điền kịch liệt đau nhức truyền thẳng lên óc

"Cái này..."

Ma Xà phun ra một ngụm máu, nhưng trong lòng lại vô cùng hồ đồ. Lâm Hiên cùng Địa Tê Long còn ở phía xa, hai tên này công kích đều bị nàng hóa giải, đến cuối cùng là...

Chẳng lẽ còn có địch nhân thứ ba ẩn tàng bên cạnh

Nàng muốn đem Nguyên Anh thoát ra, nhưng mà đã không còn kịp rồi.

Đọc truyện chữ Full