Chương 4849
Ngay sau đó, ông ta lại nhìn luồng ánh sáng ở phía chân trời, dường như đang nhớ ra điều gì đó, buột miệng nói: “Tôi, người nhà họ Điền của nước Tê đã từng bảo vệ cho con dân trăm họ nước Tê, nhưng kết quả thì thế nào?”
“Cả nhà họ Điền của tôi không phải bị quân Tần tiêu diệt, mà là bị bọn phản dân nước Tê tàn sát!”
“Năm đó, ngày Hạng Vũ trơ mắt ngồi nhìn nhà họ Điền của tôi bị diệt vong thì đã định trước kết cục của tất cả mọi chuyện hôm nay”.
“Nhà họ Khổng hay Hạng Vũ đều là kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Điền tôi! Nhưng tại sao tôi lại cống hiến cho nhà họ Khổng?
Chẳng lẽ các người cho rằng tôi thật sự cam tâm tình nguyện làm vậy sao?”
“Chẳng qua là để trả thù mà thôi! Kiếp này Điền Ky tôi không chỉ phải giết chết Hạng Vũ, mà còn phải tiêu diệt tất cả những kẻ đã phản bội lại nhà họ Điền ở Hoa Quốc!”
Tiêu Chính Văn cười khẩy, khẽ lắc đầu nói: “Nhà họ Tiêu của tôi cũng đã từng nhuốm máu vì Hoa Quốc, nhưng cũng từng bị trắm dân Hoa Quốc nghỉ ngờ tra hỏi như: vậy!”
“Nhưng! Ông và tôi đều là con cháu của Hoa Điền Ky khit mũi lạnh lùng hỏi: “Tổ tiên? Hừ, cậu nói nhà họ Tiêu của cậu cũng từng bị đám kiến hôi đó nghi ngờ tra hỏi đấy, đám phàm phu tục tử không biết tốt xấu như bọn chúng, xứng đáng để cậu hy sinh nhiều như vậy ư2”
“Chẳng lẽ cậu không nghĩ răng, tất cả mọi thứ mà cậu phải bỏ ra sẽ không bao giờ nhận được hồi đáp xứng đáng sao?”
Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Từ ngày Tiêu Chính Văn tôi gia nhập quân đội, từ lúc tôi thề bảo vệ Hoa Quốc, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ được đền đáp!”
“Bảo vệ Hoa Quốc là sứ mệnh muôn thuở của mồi quân nhân! Với tư cách là tướng quân của nước Tề, mà ngay cả đạo lý đơn giản như Vậy, ông cũng không hiểu sao?”
Ngay khi giọng nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, nước trong tách trà trong tay đột nhiên hóa thành một vòng xoáy, một tia sáng bí ẩn đột nhiên bay ra khỏi núi Long Vân!
Ngay sau đó, anh em Điền Văn và đám người Khống Tê Thiên đồng thời chấn động!
Sức mạnh trên người bọn họ dường như đang bị tước đoạt khỏi cơ thể bởi một luồng năng lượng bí ẩn!
Đám người Errdogan cũng ở trong tình trạng tương tự.
Dù bọn họ ở cách nơi này xa vạn dặm nhưng vần không thoát khỏi thuật cướp đoạt!
Khi tia sáng đó quay trở lại cơ thể Tiêu Chính Văn, sức mạnh của đám người Điền Văn cũng tập trung về phía Tiêu Chính Văn.
“Thế giới này dựa trên quy luật rừng rậm, ngay cả giới thế tục cũng không ngoại lệ! Đây chính là thiên đạo!” Điền Ky lại chế nhạo, đồng thời, ánh mắt nhìn về phía ánh sáng bí ẩn bay từ trên trời Xuống.
“Ông nói đúng, nhưng ông tuyệt đối không nên phản bội tổ quốc. Đây là vết nhơ của bất kỳ người quân nhân nào, cũng là điều cấm ky trong cuộc đời con người!”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
“Tiêu Chính Văn, có thể nói ra những lời này chứng tỏ cậu vẫn còn quá trẻ, chưa trải sự đời, chưa được mở rộng tâm mắt! Cậu phải nhớ rằng chỉ con người còn sống thì mọi thứ mới có ý nghĩa!”
“Nếu ngay cả mạng sống cũng mất rồi thì cậu bảo vệ ai, phản bội ai, còn có ý nghĩa sao? Ai sẽ nhớ tới cậu chứ?”