TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Chương 79

Tiêu Viện Trưởng vuốt râu một hồi, mở miệng nói dạy dỗ cậu học trò:

“Mạc Phàm, sau này ngươi lại tiếp tục thức tỉnh hai cái hệ nữa, dù cả thế giới hợp sức cũng khó lòng cấp đủ tài nguyên cho ngươi, khi lấy được thứ nguyên chi nhuỵ, ngươi hãy cảm nhận thật kĩ quá trình dung nạp năng lượng, tự mình nghiệm thức ma pháp".

"Nhớ lấy, chỉ có chính ngươi tự thân đột phá, mới thực sự trở thành pháp sư mạnh mẽ nhất!"

Mạc Phàm gật đầu, đơn giản nghiêng người xuống hướng lễ với Tiêu Viện trưởng cùng Hoa Quân thủ, sau đó nhanh chóng rời khỏi tháp canh hiệp hội.

...

Trọ tại Đĩnh Thành vài ngày, mấy hôm sau đã khăn gói lên đường, Mạc Phàm cũng không quên đánh điện thoại báo cáo một thoáng cho Mục Ninh Tuyết, với bản lĩnh hiện tại, hắn hoàn toàn tự tin có thể độc lập di chuyển bất cứ đâu trong phạm vi Hoa Hạ, chẳng cần phải làm phiền những người khác đang bế quan tu luyện, nhất là đại lão bà của mình, nàng đã coi như cực khổ quá nhiều rồi, hảo hảo nghỉ ngơi tịnh dưỡng vẫn là tốt hơn.

Tất nhiên, Mục Ninh Tuyết có, Diệp Tâm Hạ liền cũng sẽ có theo, chỉ là có chút ngoài mong muốn, hắn không thể liên lạc trực tiếp được nàng, mà qua lời của kỵ sĩ Wallis, thần nữ bọn họ sau khi sắp xếp ổn thỏa trên dưới mọi việc, đã trực tiếp bế quan tu luyện.

Chuyện hồn thai cô nhi của thần nữ được Mục Ninh Tuyết trao lại cho Diệp Tâm Hạ, hắn dĩ nhiên có biết quá, nhưng có chăng loại này hình thức và phương thức sử dụng ra sao, Mạc Phàm nghĩ nát óc cũng chẳng thể hiểu được.

Bất quá dự đoán sau khi Diệp Tâm Hạ minh tu dung hợp lên cơ thể, sinh cơ nhất định sẽ vô cùng lớn lao thành tựu, dù sao phẩm chất dung cốt thần bí này đều thuộc về cổ đại thần bí lực lượng nhất bên trong Parthenon, chắc chắn so với đại địa kết tinh đều nằm ở phía trên tới mấy cấp bậc.

Ngoài ra, hắn cũng muốn rủ rê lấy Linh Linh đi cùng mình một chuyến, nhưng trước sau suy nghĩ cẩn thận, nàng vẫn là cái nữ hài mới lớn được một chút, tuy coi như não bộ già dặn hơn hầu hết mọi người trong đám… nhưng là vẫn nên tiếp tục học đi thôi.

Chính hồn Lãnh Liệp Vương, không phải cũng nhiều lần bộc bạch rằng cả đời mong muốn Linh Linh cuộc sống phần này bình dị cùng yên ổn hay sao. Đi với Mạc Phàm, coi như ở Song Thủ Các Nhật Bản hôm đó tuyệt đối muốn cho hắn suýt nữa ôm hận rồi.

Mạc Phàm thầm nghĩ trong lòng – “Trước đến lấy đại địa thứ nguyên, sau đột phá thêm một cái hệ, tin rằng đám Triệu Mãn Duyên cũng sẽ hoàn thành bế quan, cuối cùng tụ tập cả bọn đòi lại Ma Đô".

Vừa dứt đoạn suy nghĩ, đột nhiên Mạc Phàm lại phát hiện trong kế hoạch của mình có một điểm gờ không rõ ràng.

Đột phá thêm một cái hệ, tức là hệ cấm chú…

Nghĩa là bản thân mình đã là cấm chú pháp sư rồi!?

Vậy… không phải nói lúc này có thể đi thức tỉnh tiếp hai hệ mới hay sao?

Trong quá khứ, mỗi một lần thức tỉnh, đều chân chính mở thêm một gồng xích bản thân, càng là hạnh phúc đón chờ thực lực mới, hiện tại tám cái hệ, thức tỉnh giai đoạn thêm hai cái nữa, tổng cộng sẽ chẵn mười hệ. Coi như toàn bộ cấm chú hiệp hội Hoa Hạ, hay thậm chí Thánh Thành đại thiên sứ có gom hết về một chỗ, nhất định cũng không thể đa dạng kỹ năng ma pháp như mình.

“Trời ạ, sao có thể quên được cái sung sướng như vậy tò mò, ngu đến chết ta rồi!!” Mạc Phàm vỗ tay lên trán một cái, tự mình oan uổng suýt nữa đã bỏ qua cái loại kích thích đầy mong đợi này.

“Ngu đến chết ngươi là cỡ nào ngu nhỉ?” Một giọng nói âm ngắn rất đỗi nhẹ nhàng cất lên sau lưng Mạc Phàm.

Khuôn mặt hắn liền giờ phút này mếu máo được tính là gần chính xác nhất mô tả, Mạc Phàm khóe miệng hơi co giật, một mặt cũng nhận ra giọng này âm điệu, dù không tính là quá quen thuộc, nhưng nói chưa nghe qua bao giờ, tuyệt đối không phải, hắn nhíu mày quay lại nói rằng:

“Tiểu Mei, ngươi sao lại chạy đến đây, còn không phải bên cạnh Tuyết Tuyết?”

Bạch tinh linh Mei nhún người một cái, giơ tay vẫy vẫy hắn, nàng hôm nay khoác lên mình bộ trang phục cực kỳ năng động, áo phông xanh mũ trùm cùng chân quần ngắn trẻ trung, trọn vẹn phù hợp, hồn nhiên đúng với lứa tuổi của mình, tỏa ra loại khí khái ngập tràn thanh xuân.

“Tuyết tỷ đưa ta một cái bản đồ ngươi đến địa chỉ, thêm vào loại thẻ đỏ lưu thông trên toàn quốc ở bất cứ loại nào phương tiện, tỷ một mực muốn ta cùng ngươi đi ra ngoài để mở mang tầm mắt a”. Tiểu Mei than vãn, kéo dài trường âm nói rằng.

“Hắc, hắc…”

Mạc Phàm khụ vài tiếng, mũi muốn phỏng đỏ rồi.

Cái gì là mở mang tầm mắt chứ, không phải cái lão bà đối với ta tín nhiệm tự nhiên muốn giảm xuống rồi sao. Tiểu Mei ở đây, mang ý nghĩa nàng sợ ta thương thế bất cứ lúc nào đều tái phát, hoặc gặp chuyện chẳng lành, hơn thế nữa, hai nàng nhưng thân thiết như tỷ muội ruột thịt, ta làm sao có thể cựa quậy đây?

“Được rồi, đưa đây!" Mạc Phàm xòe tay ra nói rằng.

“Đưa cái gì?” Tiểu Mei hai mắt trợn tròn nhìn Mạc Phàm.

“Điện thoại di động, thẻ tín dụng… ngươi vừa nói loại thẻ màu đỏ đỏ đó, ta tin rằng nàng nhất định cũng sẽ cấp cho ngươi một cái đồ vật điện tử phức tạp nào đó, thậm chí có lẽ còn nói cho ngươi biết, khi dụng cụ này phát sáng kêu lên, ngươi chỉ cần cầm áp vào tai là có thể nói chuyện được cùng nàng". Mạc Phàm mặt mày có chút gian xảo, cẩn thận mô tả chi tiết.

Hắn còn không hiểu rõ sao, theo như lần trước trò chuyện, tiểu Mei chắc hẳn không tới hai mươi tuổi đi, từ khi sinh ra đến giờ liền theo Lucifer gã đó bù bẫm dưới Luyện ngục tăm tối, hòa nhập thế giới tân tiến hiện tại, cho là thông minh cũng không thể một sớm một chiều thích nghi kịp.

Nàng là một tờ giấy trắng a!

“A... ngươi như thế nào lại muốn ta đưa, đồ là của tỷ tỷ ta!” Tiểu Mei hai tay chắp về sau, lùi lại.

“Cái gì tỷ tỷ ngươi, đó là đại lão bà ta đó, là người yêu ta, đồ của người yêu ta thì chính là của ta!" Mạc Phàm phùng mang trợn má, lấy hai tay vỗ vào nhau phành phạch làm cái tiếng động trừu tượng mô tả cho tiểu Mei.

“Đó là hành động gì?” Tiểu Mei hai tay tự động bắt chước hắn vỗ vào nhau phành phạch, nhưng nàng một mặt chẳng hiểu ý nghĩa.

“Hành động của người yêu nhau, đưa đồ đây, khi nào rảnh, ta chỉ cho ngươi…” Mạc Phàm trắng trợn nói rằng.

“Thật nha!!!” Tiểu Mei hai mắt sáng lên hướng về hắn tươi cười.

“Tuyệt đối không nửa lời giả dối, ta dù sao cũng là tỷ phu của ngươi, yên tâm, chuyến đi này, ta sẽ lo cho ngươi thay nàng".

Tiểu Mei lấy điện thoại Mục Ninh Tuyết cấp ra đưa cho Mạc Phàm, nhưng trên tay còn lại, vẫn khư khư giữ tấm thẻ tín dụng đỏ, nàng âm thanh không nỡ nói rằng:

“Bất quá, chiếc thẻ này cũng thật hữu ích, ta có thể ăn uống, đi lại, ở đâu tùy thích, liền không muốn... Á… a!!”

Chỉ là trong khoảnh khắc còn chưa nói xong, Mạc Phàm đột nhiên giở lấy cái thói côn đồ, bạo lực, hắn nhưng hung hăng tiến về Mei vị trí, một tay giơ lên khóa chặt lấy người nữ hài bạch tinh linh, tay còn lại mạnh mẽ giật tấm thẻ từ nàng.

Lấy xong, hắn tiện thể vỗ vào mông nàng vài cái chát chát, một mặt trừng mắt làm ra vẻ tức giận.

“Hừ, còn nhỏ đã không biết nghe lời như vậy, liền sau này ngươi phải chú ý nhiều hơn tỷ phu tuấn dũng mà học tập, lấy làm kiêu ngạo!"

Tiểu Mei vừa bị đánh đau, mặt mũi đều muốn bí xị hết, còn cả hai mắt đỏ hoe lên, thực sự giống với một cái nhi tử tuổi đời non nớt trong bộ dáng thục nữ yêu kiều, khiến người khác chỉ muốn ôm vào lòng sủng nịch.

Mà Mạc Phàm trong hoàn cảnh, cũng là sau khi chiếm được hết tiện nghi, liền ôm chằm lấy nàng dỗ dành, loại này vừa đâm lén xong lại giả dạng đóng vai bác sĩ, quả thực đểu giả trong thiên hạ đạo tặc đều không ai sánh bằng.

Hoặc nói kẻ duy nhất sánh với hắn, thậm chí nằm trên… hiện giờ có lẽ đang bận tiêu thụ tài nguyên tiến vào hệ thứ hai cấm chú rồi, không có ở đây.

Mạc Phàm ôm tiểu Mei vào lòng, trên mặt hiện rõ nụ cười vô cùng đắc ý, đại cát đại lợi như thế nào liền đã về tay trọn vẹn.

Mất điện thoại di động, mang ý nghĩa Mục Ninh Tuyết đừng mơ hướng nàng hỏi thăm sự tình. Mà mất đi thẻ tín dụng, tiểu Mei cũng đừng mơ có khả năng tẩu thoát về nhà báo cáo tình hình.

Càng huống chi chính mình tài khoản tiền bạc xưa nay không được lão bà cấp quá nhiều, lần này xem như một lần rửa sạch rồi.

Mạc Phàm tuy là anh hùng quốc dân, là cao ngạo danh vọng nhất, thực sự có thể miễn phí hầu hết dịch vụ trên toàn quốc. Nhưng đó là Mạc Phàm trong tin tức, trong báo chí tuyên dương, hay nói trắng ra, là cái kẻ tóc đen, không quá cao, mặt mũi phổ thông cách đây hai năm.

Bây giờ thì khác rồi… hắn nhưng là dáng vẻ cùng lúc trước đây tuyệt đối như đại thần tiên cùng ăn mày sánh đồng, một thân Tà Thần đầy soái khí, cao ráo, tuyệt phẩm, thực gần nhất thiên hạ mỹ nam danh bài số một vậy. Đến Trung Quốc người thân quen nhìn hắn cảm thấy còn chẳng nhận ra, lấy cái gì để được miễn phí đây.

Chuyện muốn kể về ngoại hình Mạc Phàm, phi thường có thể viết thành truyền kỳ, hắn vài ngày trước tại cấm chú hội Đĩnh Thành, liền cùng do khôi ngô tuấn mạo mà bị ở ngoài suốt mấy giờ đồng hồ thanh minh.

“Đi thôi, Tây Hải Thành, Côn Lôn địa phận!!”

Đọc truyện chữ Full